Lời còn chưa dứt, bị tay gạt phắt "Không nào."

Đôi đỏ ngầu đầy cuồ/ng, tôi."

Hứa Yên sửng sốt.

Cô chưa kiểm soát mức này.

Rốt Trình ruột hắn.

Hay Tri phản bội, sinh với người khác.

Sáu tiếng kết xét nghiệm hiện ra.

Theo tích ADN, cha đẻ Trình.

Hắn dán tờ giấy, hình lao đ/ao.

Hứa Yên vội đỡ lấy, chợt m/áu mũi ồ ạt tuôn ra.

"Tôi hỏi cho rõ."

"Tại sao? Đây trả th/ù sao?"

Hắn hùng về phía giọng đắng cay, "Hứa Tri Ninh, dù trốn tận đáy địa ngục, cũng moi cô lên!"

Đúng lúc cảnh sát thông báo th* th/ể mẹ được tìm bờ sông, hủy nặng.

Tôi vừa lau nước vừa nói, "Mẹ rồi."

"Mẹ giờ trở nữa."

Cố ngã sàn.

"Phải."

"Cô rồi."

Khoảnh khắc buộc sự phũ phàng.

Mọi oán, hối đều hóa thành bong bóng xà phòng.

Hắn vĩnh viễn nghe được giải thích mong đợi.

Cũng chẳng giờ người gặp.

Giọt lăn dài trên gò má Trì, như kẻ h/ồn.

Mấy ngày nghe gây t/ai n/ạn giao thông, Yên trọng thương nhập viện. Công bị chiếm đoạt.

Trong cơn mê, vẫn bẩm tên mẹ tôi. Yên uất đơn ly hôn.

Gia đình giờ mới chợt nhớ ra ơn nghĩa phụ đ/au lòng phát bệ/nh, liệt nửa người. mẫu khóc m/ù cả mắt.

Họ đoạt tài sản mặc kệ cô với núi n/ợ.

Như mới bù đắp được cho đứa dưới suối vàng.

Còn tôi, cuối mở bức thư tử bị khóa kín bấy lâu.

[Phó Kỳ Ngôn mến,

Cậu khó nhưng chúng ta một gái.

Tên cháu Trình, giờ 6 tuổi.

Cháu đáng lắm, mê liền.

Tại sao ư? biết chắc mà.

Xin khó xử.

Tôi nữ phụ trong tiểu thuyết.

Hứa Yên nữ chính, nam chính, còn phản nhất.

Đúng vậy, này trang còn người xuyên việt.

Tên D/ao.

Tôi đây khiến tôi.

Thất bại sẽ bị xóa sổ.

Khi đọc thư này, lẽ tan biến rồi.

Xin tôi. Lần này sự nói dối.

Trình đích thị ruột cậu.

Nếu tin, đi xét nghiệm ADN.

Nếu thắc mắc về gốc đứa bé...

Tôi xin gợi ý:

Bảy năm trước đêm XX, bị hạ đ/ộc.

Tôi nỡ nhìn bị bọn h/ãm h/ại đi.

Chưa kịp bệ/nh viện thì đã... trên xe.

Tôi yếu đuối, đâu chống cự nổi?

Cũng chẳng náy gì khi cắm sừng Trì, đeo cho vòng xanh đủ xoay quanh thành A.

Tôi biết đang ch/ửi thầm.

Những đ/ộc địa nói với cậu:

"Đồ "Người như đáng nhắc đến", "Theo tổ nh/ục nh/ã"...

Những sự đ/au.

Đổi vị trí, cũng nào quên.

Nên việc tránh mặt đương nhiên.

Tôi xin tha thứ.

Hôm tìm, vừa phát hiện th/ai.

Tôi tranh cơ hội cuối, thử đoạt lấy trái tim Trì.

Nhưng hóa ra...

Tôi quá cỏi.

May mắn Trình chào đời mạnh.

Tôi giành gi/ật ngày nuôi 6 tuổi.

Sáu năm mỗi ngày đều huệ.

Cố cũng phải.

Vì trái tim hướng về mà thôi.

Thời gian còn nhiều.

Cuối cùng, xin cậu, Kỳ Ngôn.

Xin tôi.

Xin vì giấu suốt bấy lâu.

Mong chăm sóc Trình tốt.

Cũng mong Trình sẽ đền đáp cậu.

Và hy vọng...

Theo thời gian, hai cha sẽ ít nhớ về hơn.

Vì khi các hẳn đang hạnh phúc.]

Hôm căn phòng vang tiếng nức nghẹn uất.

Một năm sau.

Sáng sớm, dọn bữa sáng hấp dẫn dụ dậy, tiếng nhắc Lục Tư Cẩn đợi kẻo muộn học.

Nghe tên Lục Tư Cẩn bạn trai đẹp trai nhất lớp, bật dậy như lò xo.

Bố lạnh lùng hất hàm: "Nó đi rồi! Có ngủ nướng nữa đi!"

Tôi vội xách cặp chạy, bị túm cổ kéo lại.

Đột nhiên, đờ người.

Tôi ngước nhìn.

lạ đứng trước mái tóc dài thướt tha, xanh ôm eo thon. Nụ cười lạ.

nuốt nước bọt, lí nhí: "Chào buổi sáng."

Tôi biết ngay đó mẹ thật.

Hứa D/ao từ thực.

Điều ai hay:

Sau khi mẹ mất, hệ thống tìm tôi.

Nó nói nếu trong 24 giờ ngăn t/ự s*t, khiến mẹ hai cha con, thì mẹ sẽ hồi sinh.

Điều kiện: Không được tiết phận xuyên mẹ.

Hệ thống bảo đây nhiệm vụ cuối, làm việc tốt.

Chú hệ thống hệ thống tốt.

-Hết-

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm