Hoa nở hoa tàn đều có kỳ

Chương 3

10/06/2025 00:39

Tôi mở nước.

Trong Dung nhếch mép: 'Cô gái ngoan.'

Anh quay nghe điện thoại, nói thứ tiếng Pháp hiểu.

Tôi cúi đầu, hứng dòng nước mát lạnh, từ từ úp mặt bàn tay.

8

Dung dựa bệ cửa sổ, vừa nói chuyện vừa châm th/uốc.

Đằng xa, Thương Vi mờ ảo.

Chiếc váy x/ấu xí phồng thùng ấy,

trên toát duyên dáng.

Anh nheo mắt, những mảnh ký ức mờ nhòa

lại về.

Thật lạ, năm chưa quên.

'Diễn sẽ ở lại nước một thời gian.'

'Ừ, gặp Thương Vi rồi.'

'Cậu chứ? Đúng rồi, coi tình đầu của tôi.'

Dung cười nhạt, chuyển sang tiếng 'Sau hỏi, mọi nói từng tìm mấy lần.'

'Lúc du học lùng sục tin nàng.'

'Tôi đến phát đi/ên.'

'Cậu lạc vài đứa bạn, nhất khẩu cung.'

'Nhớ kỹ, đừng lộ.'

'Thật giả cái gì? Chỉ chuyện xưa, hơi hoài niệm thôi.'

'Tất nhiên, lễ đính hôn được phụ thân sắp xếp, sẽ trì hoãn, tâm.'

Dung ngẩng đầu, Thương Vi rửa mặt xong quay lại.

Lớp nền trang cũ kỹ biến mất, lộ làn da ngần.

Ánh đèn mờ gương mặt nhỏ nhắn bê.

Trắng mịn tựa kem khiến ta thuồng.

Lòng dạ cồn hạ bốc lửa.

Cảm giác này, mấy năm nay chưa từng với bất kỳ phụ nữ nào.

Dung cúp máy, rãi tiến nàng.

Ánh mắt mang theo sự chiếm hữu mãnh liệt

mà chính cũng nhận ra.

9

'Đi thôi, cái váy đi.'

Dung bước tới nắm vai tôi.

Tôi né tránh.

'Không cần đâu.'

Tôi cúi nhìn đôi dép lê x/ấu xí: 'Em trường rồi.'

'Liên Vi.'

Dung dịu dàng nắm cổ tôi.

Anh cúi xuống, giọng nhu 'Chúng ta sẽ nói chuyện mà?'

'Cần giải tỏa lầm, không?'

Tôi cắn môi: 'Em suy nghĩ kỹ.'

'Ngày tự nguyện đến bên anh.'

'Tự nguyện giường với anh.'

'Hiểu lầm duy nhất tưởng bỏ rơi em.'

'Nhưng nếu nói thật nhập viện vì roj.'

'Rồi quay tìm em...'

'Dung Nghiễn.'

Tôi ngẩng mặt nhìn anh: 'Vậy nữa.'

'Chúng ta nói.'

Tôi đẩy anh, lùi hai 'Em về.'

Ánh nhìn lướt gương mặt anh,

dừng lại trên bức tường sau.

Khoảng cách gần khiến hơn.

Anh đẹp trai quý phái hơn năm trước.

Trái tim tĩnh lặng,

nhưng lý trí thắng thế.

'Em h/ận.'

'Vậy những đêm dài thức nghĩ gì?'

'Những roj trên gì?'

'Anh bị đưa sang trời Tây, nhờ bạn bè dò tin em.'

Dung cười khẽ: 'Không ngờ...'

'Em lại gh/ét đến mức tránh mặt tránh tà.'

'Thôi được, sẽ phiền nữa.'

Anh dập tắt điếu th/uốc, trở lại lạnh lùng cao ngạo.

'Em đi đi.'

'Coi nay chưa từng chuyện gì.'

10

Lòng lại.

Những sóng lăn tim

lại dâng từng đợt.

Nghẹn ứ nơi khó kìm nén.

Nhưng cuối trôi.

Nuốt nỗi chua xót trào dâng.

Kìm nén sự nổi ngây ngô.

Nhưng quay mắt trái đ/au nhức rơi lệ.

Không dám lau, dám ngoảnh lại.

Tôi bước nhanh thang máy.

Bấm hồi nút xuống.

Thang máy đến nhanh.

Khi quay bấm tầng,

không đành liếc nhìn cuối hành lang.

Tưởng Dung kiêu hãnh bỏ đi.

Tưởng chỉ hành lang trống trơn.

Nhưng ngẩng lên,

thấy đơn đ/ộc dưới ánh đèn.

Dựa dáng tiêu điều.

Cúi mặt, thần sắc bình thản

mang nỗi buồn thăm thẳm.

Tim bị kim châm.

Đau nhói tim.

Tôi đưa chặn cánh cửa thang máy đang khép.

Tiếng 'ting' vang lên.

Dung ngẩng lên.

Chạm ánh mắt đẫm của tôi.

Anh vội đứng giơ 'Vi Vi, lại đây.'

Tôi nhắm mắt lao vòng anh.

Dung siết ch/ặt vòng ôm.

11

Trong thang máy, Dung cuồ/ng nhiệt hôn tôi.

Anh gương mặt tôi, tóc ướt.

Nụ hôn tham đến nghẹt thở.

Đầu đ/au nhức nhưng thoát được.

Chỉ số tầng nhảy từng nấc.

Dung che camera.

'Dung Nghiễn...'

Tôi chống khóa váy.

'Nhỡ thấy...'

Giọng nói bị chửng nụ hôn.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm