Thế Giới Động Vật

Chương 2

22/06/2025 04:24

Lương Vãn đi cùng tôi đến bệ/nh viện.

Bác sĩ rất ngạc nhiên.

Anh ấy nói Lộ Đồng vừa mới đón Chiêu Tài đi.

Lương Vãn lẩm bẩm, "Không phải nói là rất nghiêm trọng sao, sao lại xuất viện nhanh thế?"

Tôi lật lại lịch sử nhắn tin với Lộ Đồng.

Số tiền chuyển cho cô ấy đã là một tháng trước.

Bác sĩ chủ động giải thích, "Chiêu Tài đêm đó được đưa đến quả thực rất nguy kịch."

Lương Vãn còn muốn nói gì đó, nhưng bị tôi ngắt lời.

"Xuất viện là được rồi."

Tôi vừa nói vừa bước ra ngoài.

Lương Vãn hừ lạnh một tiếng, rồi mới miễn cưỡng đi theo.

Trước khi đến bệ/nh viện, Lương Vãn bảo tôi, cô ấy muốn nuôi Chiêu Tài.

Nói rằng chắc chắn do Lộ Đồng chăm sóc không tốt, nên Chiêu Tài mới bệ/nh phải nhập viện.

Tôi dẫn Lương Vãn đến cửa hàng thú cưng, chọn cho cô ấy một chú mèo Ragdoll, tùy cô đặt tên là Chiêu Tài, Tụ Tài hay Tống Tài.

Rồi lại dẫn cô ấy đến trung tâm m/ua sắm, để cô thoải mái quẹt thẻ, m/ua quần áo, trang sức và túi xách.

Mãi đến tối.

Tôi đưa Lương Vãn về nơi cô ấy ở.

Có lẽ vì ban ngày ở bệ/nh viện thú y, giọng Lương Vãn khi nhắc đến Chiêu Tài quá chói tai.

Hoặc cũng có thể vì đã ở bên Lương Vãn hai tháng, hết cảm giác mới lạ.

Tôi chủ động đề nghị chia tay.

Lương Vãn khóc lóc một lúc.

Cuối cùng chính người bạn cùng phòng của cô vội chạy xuống, dỗ dành cô ấy.

"Đến lúc vợ anh ta kiện cậu, cậu chẳng được lợi lộc gì đâu."

7

Người bạn cùng phòng của Lương Vãn, thuần khiết đến ch*t người.

Khi tôi đưa Lương Vãn về đến chân tòa nhà căn hộ, cố tình bấm còi.

Cô ấy nhìn xuống từ trên cao.

Tôi vô tình ngẩng đầu, lại vừa khớp ánh mắt cô ấy.

Lương Vãn nhận bồi thường chia tay từ tôi.

Một chiếc xe và một khoản tiền.

Cô ấy nắm ch/ặt chìa khóa xe, bịt miệng chạy lên lầu.

Người bạn cùng phòng của Lương Vãn trừng mắt nhìn tôi, như thể người vừa khuyên Lương Vãn chia tay không phải là cô ấy.

Tôi cười khẽ hỏi cô ấy.

"Giờ hài lòng chưa? Tôi chỉ còn mỗi cậu là bạn gái thôi."

Người bạn cùng phòng của Lương Vãn tên Giang Vũ.

Là người tôi quen vài ngày trước khi cùng bạn bè thư giãn ở quán bar.

Bạn tôi nói có cô gái tiếp rư/ợu mới đến.

Còn thuần khiết hơn cả Lương Vãn.

Khi Giang Vũ bước vào, tôi hít một hơi th/uốc sâu.

Quả thật.

Thuần đến nỗi rót rư/ợu mà tay còn run.

Tôi hiếm khi tốn tâm sức để theo đuổi phụ nữ.

Nhưng để Giang Vũ đồng ý làm bạn gái, tôi mất nguyên một tuần.

Bạn tôi bảo tôi dùng "năng lực tiền bạc".

Tôi cười, "Kệ năng lực gì, đuổi được là được."

Nhưng Giang Vũ bắt tôi chia tay Lương Vãn.

Khi cô ấy nhắc đến Lương Vãn, tôi x/ấu hổ sờ mũi.

Tôi không ngốc đến mức nghĩ Giang Vũ thật sự thuần khiết, ít nhất không bằng Lương Vãn.

Nhưng cô ấy càng khiến tôi chờ đợi, tôi càng thích.

8

Giới thiệu Giang Vũ với Lộ Đồng.

Là việc tôi làm khiến tôi nở mày nở mặt nhất trước mặt bạn bè.

Khi Lộ Đồng xuất hiện ở quán bar.

Giang Vũ đang ngồi trên đùi tôi, bị tôi vấn tóc trêu chọc.

Tôi không biết ai gọi Lộ Đồng tới, bản năng muốn đẩy Giang Vũ ra.

Chân Giang Vũ va vào góc bàn, kêu lên nhẹ.

Bạn tôi cười.

"Sao chị dâu đến, anh Chu lại sợ thế."

Tôi khẽ chế nhạo, kìm nén sự áy náy và bất an không nên có trong lòng.

Lộ Đồng vừa đi tới.

Cô ấy mặc một chiếc váy dài ôm sát màu đen, khác hẳn phong cách trước đây.

Tôi bỗng say mê nhìn.

Đến nỗi Giang Vũ kéo tay áo tôi gọi mấy lần, tôi đều không nghe thấy.

"Chị dâu, ngồi đây đi."

Bạn tôi nhích người.

Vừa khéo trống chỗ ngồi cạnh tôi và Giang Vũ.

Mãi đến khi Lộ Đồng ngồi cạnh tôi, mùi nước hoa lạ lẫm len vào mũi, tôi mới tỉnh ra.

"Sao em lại đến?"

Tôi nhíu mày, vừa hỏi Lộ Đồng vừa gọi nhân viên mang tới một ly nước cam.

Lộ Đồng chưa bao giờ thích nơi như quán bar.

Nhưng cô ấy quay lại liền cầm ly rư/ợu bạn tôi rót cho.

"Vừa có hẹn."

"Thấy mọi người nên lại chào."

"Bạn gái mới à? Có mắt đấy, xinh lắm."

Lộ Đồng uống rư/ợu rồi đứng dậy rời đi.

Hẹn gì? Ai hẹn?

Tôi thậm chí không kịp hỏi cô ấy, cô ấy đã đi mất.

Mãi đến khi bạn tôi đột nhiên nhắc nhở.

"Anh Chu, nếu chị dâu đi tìm đàn ông khác thì sao? Anh không gh/en à?"

9

Điều này khác với khi bạn tôi hỏi "Gian díu trước mắt vợ kí/ch th/ích thế nào".

Tôi không nghĩ mà buột miệng nói, "Không thể nào, cô ấy không làm thế đâu."

Tôi có gh/en là một chuyện.

Nhưng tôi càng chắc chắn Lộ Đồng sẽ không làm điều gì phụ bạc tôi.

Vì như vậy không hợp với tính cô ấy.

Lộ Đồng mắc chứng sạch sẽ.

Nhà nuôi mèo, cô ấy ngày nào cũng dùng máy hút bụi dọn dẹp khắp nơi.

Máy lọc không khí cũng mở quanh năm.

Con người cũng vậy.

Chỉ cần ra ngoài không thay quần áo, không thể bước vào phòng ngủ.

Không có người mắc chứng sạch sẽ nào chỉ sạch sẽ về mặt vật lý.

Bạn tôi lại hỏi.

"Vậy anh chơi bời thế, chị dâu không sạch sẽ nữa à?"

Anh ta hỏi khiến tôi hơi bí.

Tôi không biết trả lời thế nào, và thực sự chưa nghĩ đến vấn đề này.

Giang Vũ nghiêng đầu, nhìn bạn tôi.

"Anh Vương bị chị dâu để mắt phiền nên gh/en tị với anh Chu đấy."

"Đàn ông tốt như anh Chu, giờ đi tìm đèn lồng cũng không thấy."

Giang Vũ vừa nói vừa cọ vào tay tôi.

Cô ấy ăn nói khéo hơn bạn tôi nhiều.

Quả thật.

Ít nhất từ khi Lộ Đồng kết hôn với tôi, cô ấy chưa bao giờ chịu thiệt.

Dù là vật chất hay tinh thần.

Ngay cả việc cô ấy không muốn sinh con, tôi cũng thuyết phục được bố mẹ.

Tôi cũng biết rất rõ.

Sạch sẽ thì sao chứ.

Lý do Lộ Đồng đồng ý với tôi, chính là vì cô ấy không thể rời xa tôi.

10

Nhưng lời bạn tôi vẫn ám ảnh trong lòng tôi.

Không đ/au không ngứa, chỉ là khó chịu.

Cả đêm, ánh mắt tôi cứ vô thức liếc về hướng Lộ Đồng rời đi.

Giang Vũ ngồi bên cạnh, ngoan ngoãn rót rư/ợu và cười đùa.

Không biết do tôi hay vì khi đến, Lộ Đồng khen Giang Vũ "xinh".

Tôi đột nhiên thấy Giang Vũ, cả khuôn mặt lẫn thân hình, so với Lộ Đồng đều kém hấp dẫn hơn.

Lộ Đồng rất xinh, dáng người cũng đẹp.

Hồi đại học là đội trưởng đội cổ vũ, cũng là chủ nhiệm câu lạc bộ khiêu vũ.

Tôi theo đuổi cô ấy ba năm.

Từ cái nhìn đầu tiên khi nhập học, tôi đã chắc chắn phải cưới cô ấy về nhà.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm