Vị Thành Triều Vũ

Chương 3

13/06/2025 17:55

Thầy giáo nhiếp gật đầu kiên nhẫn: "Cũng vậy thôi."

Giang Ấp Trần nhìn phía ánh đầy ơn.

Vì chuyện này, mối qu/an h/ệ giữa trở thiết hơn. gặp sẽ chào gặp lúc nghỉ nhà đồng hành nhau.

Thực lòng nhà, giờ nhà chị gái. đó tình giữa mẹ bố rạn nứt, định ly nhưng phát cuộc nhân tưởng chừng cố gắng dài hơn chục năm. Trong khoảng gian đó, mẹ ngoại tình bị bố phát khi học lớp 9.

Họ cố chịu đựng khi thi xong cấp hai, mâu bùng n/ổ. "Mẹ ngoại tình thì sao? Chúng ta tình nếu vì mang th/ai Chi thì đã ly từ lâu rồi." Sau cãi vã, mẹ quăng câu lao khỏi nhà. Chị đứng trên lầu lùng nhìn mọi chuyện đóng sầm cửa phòng. Chỉ bố dọn dẹp đống độn.

Tôi luôn được chị thích Chị rằng cuộc nhân sai lầm đáng lẽ phải chấm dứt từ lâu, chính sự bố mẹ trói buộc tình kiệt bẽ bàng tại. suy nghĩ đó đúng sai thế nào, giờ căn nhà cùng.

Giang Ấp Trần thích nhà, hiểu vì sao. trước gặp mẹ ấy - người dì đưa trường, dịu dàng vui vẻ chu đáo với con trai hết mực. Thành học ấy sắc, niềm hào kể dì Giang. đào những chuyện phơi bày, chuyện nhà mặc nhiên vòng, viện viên... miễn sao nhà tốt. sự ý lời.

Tôi 15 Ấp Trần 15 tuổi, lang thang định những tháng xanh nhất, gặm nhấm nỗi chua chát riêng.

6.

Vụ kiện bố mẹ thúc. Chị đã trưởng thành, vấn đề chính quyền nuôi Mẹ thích sự đời bà tiếp tục mắc kẹt lồng đã giành, tài thuộc Khi bà nhà dọn đồ, chị bảo trả đồ giúp nhà bạn xa, khi trở căn nhà trống trơn nửa thủy tinh ngổn ngang. Hóa bố mẹ cãi nhau. Chị về, đưa trăm tệ làm th/ù lao quay vào phòng. nhà nhưng nghỉ hè vào trường. Đành quen thuộc gi*t gian đọc thử.

Không gặp Ấp Trần. Cậu ấy cẩn thận dán thứ gì đó, chăm chú mức người gần. nhìn kỹ thì tờ bảng điểm. thành nhiên ấy vẫn cao nhưng xếp thứ ba. Hạng thuộc bạn nữ lớp cô ấy vẻ rất thông minh, vì thi hỏng cấp mới vào lớp thường.

"Không đạt lần x/é bảng điểm à?" Cậu ấy mình, liền cất vội tờ vào cặp: "Ừ."

Giang Ấp Trần dường bàn chuyện này, trả ngắn gọn hỏi sao đến. "Đọc thôi." nhắc chuyện nhà. lẽ ngồi từ tối. Sau khi quay nơi này, đọc thử đã biến mất do thư viện mới xây. Những vết tồn tại dần phai mờ theo gian.

Ra khỏi tiền chị cho: "Đi nào, đãi ăn." Ấp Trần ngập ngừng chốc lát đuổi Chúng vào quán, m/ua ít đồ vặt siêu viên ngồi.

Trời đã tối đèn viên mờ ảo. Cậu ấy trầm mặc, uất. miếng vào miệng, ngọt vị trôi tuột cổ họng.

"Bao giờ mới lớn được bỗng hỏi.

"Còn hai nữa." Cậu ấy đáp.

Hai năm, hai nữa mười Là người trưởng thành trên diện pháp lý. đại học xa thoát khỏi ngôi nhà ai yêu thương này. được xung quanh sẽ cãi, ai nói: "Nếu Chi, mẹ đã khổ sở bao nay." Nghĩ đây, khóe cay cay.

"Sao vội nói, lỗi socola lý do mình rơm rớm. Cậu ấy nhìn che giấu tâm im lúc đưa khăn giấy: "Em loại hương vị nguyên bản ngọt."

Thực hiểu vì sao hương vị nguyên bản đắng. vì chẳng quan trọng. nhớ câu Forrest Gump: "Đời chocolate, bao giờ viên tiếp theo vị gì." Chỉ m/ua loại viên tiếp theo đã định sẵn đắng.

"Sau định phải thi đại học thật xa."

Giang Ấp Trần cười: "Em chọn trường nào thì nói anh, anh đăng ký."

7.

Hai đứa điện thoại, khi đèn viên tắt đúng 11h mới mình đã thế. Ấp Trần vẻ lo lắng, đoán mẹ bảo trước. quyết đưa về.

"Khuya rồi, mình an toàn."

Hai đứa rảo bước, nhà thì chị mặc áo khoác bị ngoài. Chị nhíu mày: "Sao giờ mới về?"

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Trao Nhầm Nhịp Tim

Chương 11
#NORE Năm thứ bảy bên nhau, Lục Thâm đột nhiên quan tâm đến một thực tập sinh thư ký. Anh ấy nói cô ta chỉnh đốn chốn công sở giống hệt tôi thời cấp ba. Không sợ trời không sợ đất, ngang tàng phóng khoáng. Rồi anh bỏ lỡ tiệc mừng thành công của tôi để cùng cô ta đón lễ Thiếu nhi. Tôi gặp tai nạn xe, ký ức dừng lại trước năm cuối cấp ba. Lúc ấy, người tôi thích vốn chưa phải Lục Thâm. Tỉnh dậy, tôi đưa ra yêu cầu chia tay theo kế hoạch trong bản ghi nhớ. Anh chắc mẩm tôi đang giả vờ, cười nhạt nói: "Đây là em đề nghị chia tay, đừng hối hận." Giữa buổi tụ tập, anh ôm eo thực tập sinh thân mật. Bạn bè Lục Thâm khéo léo nịnh hót, luận bàn chuyện tốt đẹp cho đôi trẻ. Bảo tôi như bà già mệt mỏi, sao sánh được gái tơ duyên dáng. Cánh cửa phòng VIP bật mở. Tôi sà vào lòng người vừa đến, giọng nghẹn ngào: "Sao anh mới tới? Họ trêu em quá!" Rầm! Ly rượu trong tay Lục Thâm vỡ tan. Máu tươi hòa rượu đỏ chảy dài lòng bàn tay. Anh đờ đẫn nhìn tôi, như linh hồn vụt thoát khỏi xác.
Hiện đại
Ngôn Tình
5
Âm Dương Nhãn Chương 17