「Bạn Giang, cậu đã muốn tuyệt giao sao? Sao còn xem gặp nguy hiểm vậy?」
Giang Trần đờ người, gương mặt bình nhuốm vẻ lúng túng: "Tôi, tôi..."
Mãi thốt nên lời.
"Quan đúng mà, cậu vốn luôn tinh nghĩa." tiếng.
"Không ra cũng... hẳn" từ "tinh nghĩa", muốn giải nhưng ấp a ấp úng.
Tôi cúi đầu nín cười.
Thấy cười, như ra điều gì, khóe miệng nhếch theo.
Như ánh nắng ấm áp cơn giông tố, tràn đầy hơi ấm.
Tương phản chúng là Doãn và Trần đứng phía xa.
Một rưng rưng mắt, kia kỉnh lấy cồn sát trùng vết thương.
"Anh vẫn em đúng sao còn bảo em..." Doãn cam lòng hỏi.
"Để gái cũ bị đ/á/nh can ngăn, đâu là người?" Trần lạnh đáp, "Dù chúng ta hẹn hò, dù em là lạ, huống lúc nãy vẫn sẽ ra tay. Chuyện này cảm."
Trần muốn dây dưa thêm, quay sang "Dẫn cậu về đi, lo hành, đừng la cà dân xã hội đen nữa."
"Anh vẫn rằng em là nên phù ư? khi yêu nhau, đâu yêu đương?"
Trần dừng tay c/ứu, thở dài: "Vì em dối. Em bảo lực bét, thi trượt đại nên mới ý hẹn hò. ngờ em là chọn."
"Thi đỗ hay trượt gì chuyện chúng ta yêu nhau? Em anh, em, thế đủ sao?"
"Có quan. này em thể xa, đền sao Thà khoát bây giờ, em tập trung hành."
"Nhưng ở bên em hạnh phúc lắm..."
"Tiêu Giọng Trần trầm xuống, "Em còn nhỏ, chưa hiểu. Bất kỳ kẻ nào lương tri đều mình lai sáng hơn."
Lý Doãn gục xuống ôm mặt khóc nức nở.
Trần quỳ xuống, nhẹ nhàng xoa cô: "Lỗi tại Anh hơn em ba tuổi, em mơ mộng viển vông dễ hiểu. thể."
"Khóc xong thì về trường đi. Đừng Nhất là con hành nơi mới thế giới rộng lớn."
Không ai thêm điều gì. nấy đều hiểu, mối đầu Doãn đã thúc.
19.
Về Trần Lỗi, này thuê mặt bằng b/án đồ chiên.
Quán đông nhờ mạo khôi ngô quán. mấy năm, yêu đương nào.
Khi livestream nở nhanh chóng nắm bắt xu hướng, tiếng nhờ nhan sắc "nghiêng nghiêng thành", ty quản lý và chuyển Hàng Châu.
Sau này chỉ còn trên TikTok.
Mối hệ giữa và Doãn đã dứt.
Nhưng điều chưa bao giờ kể Doãn.
Sau khi thi đại học, Trần vàng xem quả, dừng rất lâu trước tên Doãn đỗ Học viện Mỹ thuật Đại Thanh Hoa.
"Cô bé ngốc nghếch này ngờ đỗ Thanh Hoa." Anh mỉm cười, rồi bỏ đi.
Nhìn bóng anh, thầm Ngay cả dáng đẹp thế. này Doãn uổng phí.
20.
Trở ngày hôm ấy.
Đưa Doãn về nhà khi cô khóc hết mắt, hỏi Trần lý do muốn tuyệt giao.
Anh trầm ngâm: "Mẹ biết chọn ban Văn, đ/ập vỡ hết ly tách trong nhà. rằng cậu chọn Văn, bắt tránh xa cậu nếu sẽ tự tìm đến."
Dưới ánh chiều tà như ngày ấy, đưa nhìn trời rồi nhìn anh.
"Xin lỗi." Trần khẽ.
Chúng im lặng.
Thế rồi, trong im lặng kỳ lạ, chúng làm hòa.
Tình cảm trò là thế, mỗi thay đổi đều như sóng cuộn trào.
Những nghi ngại về vị mình trong lòng đối phương, nỗi sợ bị chế khi bày tỏ chân thành.
Nhưng khi mọi thứ ràng, đó là niềm vui màn mây vén tỏ.
Cứ thế âm thầm lan tỏa, muốn nhau hơn.
Thận trọng.
Thận trọng từng bước gần...
21.
Cuối 11.
Không khí căng thẳng hơn bao giờ hết kỳ thi cuối cấp và đăng trại hè Thanh - Bắc.
Thành tích luôn tốt, việc suất trại hè khó. Trần lực ban Văn bật, suýt soát danh sách.
Kỳ thi cuối kỳ này là cơ hội cuối.
Lý Doãn đã vào luyện thi nghệ thuật, ngày ngày gọi điện kể chuyện vui nghe, mỗi cúp máy đều nói: "Liễu Tân cậu là thiên tài, nhất định cả thôi!"
Phải, trong Doãn, là thiên tài.
Tôi thể suất trại hè, tuyển thẳng.
Ngoài cửa sổ, sao trời lấp lánh.