So với đám cưới của tôi ngày trước, hoành tráng hơn nhiều.

Khi tôi đến, cha mẹ họ Tưởng đang hào hứng giới thiệu con dâu mới:

"Con dâu mới nhà chúng tôi vừa xinh đẹp lại hết lòng vì Minh Thành, quan trọng nhất là sau này còn sinh cho chúng tôi cháu trai bụ bẫm, đằng nào cũng hơn con người vợ cũ không đẻ nổi cái trứng nào."

Nghe vậy, tôi chỉ khẽ nhếch mép cười. Cứ đợi lát nữa xem các vị còn cười nổi không.

Vừa ngồi xuống, Lưu Tâm Điềm đã phát hiện ra tôi.

"Bác sĩ Mạnh, lâu thế mới tới? Tưởng cô không dám đến chứ."

Cô ta nở nụ cười đắc thắng trước mặt tôi.

Tôi mỉm cười đáp: "Ngày vui của tiểu tam và chồng cũ, sao tôi dám vắng mặt? Nhờ các vị mà tôi được tái sinh, tất nhiên phải tự tay chuẩn bị đại lễ."

19

Lễ thành hôn bắt đầu. Đôi tân nhân bước lên sân khấu, mặt rạng ngời hạnh phúc. MC liến thoắng chúc tụng, màn hình lớn phía sau chiếu ảnh cưới của họ. Nhưng đột nhiên, hình ảnh đóng băng, thay vào đó là bản "Kết luận u/ng t/hư gan" và "Xét nghiệm tải lượng virus HIV-1" mang tên Tưởng Minh Thành và Lưu Tâm Điềm.

Cả hội trường ch*t lặng. MC đứng hình không biết xử lý thế nào. Sau đó, không khí hỗn lo/ạn bùng n/ổ.

"Gì chứ? Chú rể u/ng t/hư giai đoạn cuối? Coi bộ sống chẳng được bao lâu."

"Cô dâu còn kinh hơn, nhiễm HIV nữa kìa!"

"Hai người này giở trò gì vậy? Lừa nhau cưới xin à?"

Tưởng Minh Thành và Lưu Tâm Điềm nhìn chằm chằm chẩn đoán trên màn hình, mặt mày tái mét.

"U/ng t/hư gan?"

"HIV?"

Hai người hoảng lo/ạn. Còn các bậc phụ huynh đang nịnh nọt nhau lúc nãy giờ đã xông vào cấu x/é, tố cáo lẫn nhau l/ừa đ/ảo. Thừa dịp hỗn lo/ạn, tôi lặng lẽ rút lui.

Nghe bạn bè kể lại, cô dâu chú rể nghi ngờ nhau lừa dối, đ/á/nh nhau tơi bời. Đám cưới chưa xong, Lưu Tâm Điềm đã bị bố mẹ lôi về. Tưởng Minh Thành vội vã nhập viện - kết quả chẳng những có u/ng t/hư mà còn dính HIV.

20

Hôm sau, đang chọn đồ nội thất thì điện thoại Tưởng Minh Thành gọi đến, giọng đầy cáo buộc:

"Mạnh Kim Đường, cô giở trò ở đám cưới tôi đúng không? Với lại, cô biết trước tôi bị u/ng t/hư mà không nói, lương tâm cô để đâu?"

Tôi lạnh lùng đáp: "Thế lúc ngoại tình, lương tâm anh nằm ở đâu?" Nói xong tôi cúp máy, block hết liên lạc.

Hắn đâu biết, ngày biết tin hắn u/ng t/hư, tôi từng đ/au lòng đến mức sẵn sàng b/án hết tài sản để c/ứu mạng. Tiếc thay, lòng tốt đặt nhầm chỗ.

Một số lạ gọi đến - đích thị Lưu Tâm Điềm. Giọng cô ta đầy hằn học: "Mạnh Kim Đường, cô biết trước Tưởng Minh Thành sắp ch*t nên vội ly hôn, ném cho tôi đống rác này đúng không?"

Tôi cười: "Chẳng phải cô từng quyết tâm lấy bằng được hắn sao? Giờ hối h/ận rồi à? Cô nên biết ơn đi. Trên đời này ít có người vợ cả nào rộng lượng nhường chỗ cho tiểu tam như tôi đâu."

Lưu Tâm Điềm gào lên: "Mạnh Kim Đường! Ác đ/ộc thế, không sợ báo ứng sao?"

Tôi cười cúp máy. Báo ứng của tôi chưa biết, nhưng của cô thì sắp tới rồi.

21

Sau đó tôi yên tâm làm việc, không quan tâm họ nữa. Không ngờ bố mẹ họ Tưởng lại tìm đến công ty.

Giờ nghỉ trưa, tôi đang định lên lầu thì bị họ chặn lại.

"Mạnh Kim Đường! Cô biết trước Minh Thành bệ/nh nên ly hôn chiếm nhà hả? Đàn bà đ/ộc á/c! Trả lại tiền và nhà ngay!"

Họ gào thét inh ỏi, đám đông xúm lại xem. Mấy người không rõ sự tình thì xì xào:

"Chồng u/ng t/hư mà bỏ rơi sao? Trẻ mà á/c thế!"

Đồng nghiệp biết chuyện kéo tay áo khuyên tôi lánh mặt. Tôi mỉm cười an ủi họ. Tránh né lần một sẽ có lần hai, phải dứt điểm ngay.

Tôi nhìn hai kẻ mặt đỏ tía tai: "Con trai các vị ngoại tình trước, tôi không bắt hắn trắng tay đã là nhân đức. Giờ còn mặt dày đòi tài sản? Hai vị lẫn rồi à? Con dâu mới của các vị là cô HIV kia kìa!"

Tôi mở video và ghi âm cho mọi người xem. Nghe xong, ai nấy đều kh/inh bỉ nhìn họ.

"Đúng là đồ vô liêm sỉ! Trước chê người ta không đẻ, giờ lại đòi tiền!"

"Đàn ông ngoại tình thì nhà cửa đương nhiên thuộc về vợ chứ!"

Cha mẹ họ Tưởng mặt trắng bệch rồi lại tím ngắt. Hóa ra họ cũng biết x/ấu hổ.

22

Thấy tôi cứng rắn, họ chuyển sang nài nỉ. Hai lão quỳ sụp xuống:

"Kim Đường, thương chúng tôi già cả đi mà...

Trả lại nhà cho Minh Thành đi, chữa bệ/nh cần nhiều tiền lắm...

Chúng tôi xin lỗi, xin cô vì chúng tôi già yếu mà giúp đỡ...

Sau này sẽ coi cô như ân nhân c/ứu mạng!"

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Thuốc Ức Chế Của Chú Cún Mít Ướt

Chương 15
Tôi là một Beta vô cùng bình thường, nhưng lại là thuốc ức chế hữu hiệu nhất của Mạnh Kỳ Niên. Để chữa trị chứng rối loạn pheromone của hắn, cha hắn đã bỏ ra một khoản tiền khổng lồ để "mua" tôi trong 5 năm. Mạnh Kỳ Niên trong kỳ mẫn cảm thì bám người và ngoan ngoãn, ôm tôi gọi là "vợ", rồi hôn hít cọ xát. Nhưng sau khi kết thúc, hắn lại buông lời cay nghiệt với tôi: "Chẳng qua chỉ là công cụ, còn tưởng mình quan trọng lắm sao." Cho đến một lần, trong bữa tiệc xuất hiện một Omega có độ khớp 90% với hắn. Tôi nghĩ đã đến lúc nhận tiền rồi rời đi, thế nên nói lời chia tay và nhanh chóng biệt tăm. Nhưng Mạnh Kỳ Niên, kẻ vốn luôn vô tâm lại phát điên đập phá tan nát cả bữa tiệc. Hắn tự mình rạch tuyến thể, vừa khóc vừa chạy đến cầu xin tôi: "Vợ ơi, về đi mà… hu hu… Anh là cún ngoan mà… đừng bỏ anh mà…"
1.08 K
4 Trúc mã ghét Omega Chương 13
5 Vào Hạ Chương 17
11 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm