Nhưng quả cầu pha lê vẫn nguyên vẹn, lăn một vòng trên sàn rồi dừng lại dưới chân tôi.
Trời ạ, 9.9 đồng này xứng đáng quá, chất lượng cứ như cục đ/á vậy.
Thấy vậy, mặt phù thủy biến sắc, lập tức lao tới nhặt con d/ao găm lên.
Tôi cảnh giác giơ cao quả cầu pha lê: "Bà đừng lại gần, nếu bà tiến thêm bước nữa, đừng trách tôi ra tay!"
Nhưng phù thủy thậm chí chẳng thèm liếc nhìn tôi, phóng d/ao đ/âm thẳng vào người đạo sĩ.
"Dù sao ta cũng chọn hai người, mày ch*t hay hắn ch*t thì cũng như nhau." Bà ta cười lạnh.
Tôi nhìn mà tim đ/ập chân run, theo phản xạ quăng thẳng quả cầu pha lê vào bà ta.
Trước khi ngất đi, phù thủy nhìn tôi đầy hoang mang:
"Cô đ/ập tôi làm gì?"
9.
Tôi đ/á x/á/c đạo sĩ 💀 xuống gầm ghế sofa.
Sau đó, tôi trói phù thủy bất tỉnh trên thảm, lục sạch mọi vật sắc nhọn trên người bà ta, thậm chí còn c/ắt móng tay cho bà ấy.
Bả quá xảo quyệt, không thể cho bả cơ hội đ/âm sau lưng.
Thời gian trôi qua từng phút, tôi dần sốt ruột.
Hiện chỉ còn hai người, tôi cần thêm một người sống nữa.
May thay, hai tiếng sau có người đẩy cửa biệt thự bước vào.
Tôi vui mừng ngoảnh lại, lập tức tối sầm mặt mày.
Sao lại có tới hai người...
Đọc xong nhiệm vụ, hai người mới cũng biến sắc.
Họ cầm máy bỏ phiếu và rơi vào phân vân.
"Cô chọn số mấy?" Một phụ nữ ăn mặc như phù thủy nhìn bà ta bị trói trên ghế sofa rồi hỏi tôi.
"Ba." Tôi không giấu diếm nữa: "Và tôi khuyên hai người cũng nên chọn ba."
Tôi đã hiểu cách hoàn thành nhiệm vụ này.
Dự đoán không quan trọng, chỉ cần số người cuối cùng khớp với con số bạn chọn là được.
"Sao lại là ba được? Hai chúng tôi cộng hai người các bạn đã là bốn người rồi." Một lão đạo sĩ khác nhíu mày phản bác.
Tôi lắc đầu, phóng d/ao găm vào ng/ực phù thủy:
"Giờ chỉ còn ba người sống thôi."
Hai người lập tức giãn đồng tử: "Sao cô lại..."
Tôi kéo x/á/c đạo sĩ trẻ 💀 từ dưới ghế sofa ra:
"Đây là người phù thủy vừa gi*t."
"Giờ đã hiểu cách chơi trò này chưa?" Tôi nở nụ cười.
Hai người nhìn nhau, bấm nút trên máy bỏ phiếu.
Để x/á/c nhận lựa chọn của họ, tôi dán mắt vào máy bỏ phiếu.
Chỉ khi thấy hai số "3" hiện lên, tôi mới thở phào.
Nhưng sau khi họ chọn xong, nhiệm vụ vẫn tiếp tục.
Điều này nghĩa là ở nhiệm vụ trước vẫn còn người sống sót chưa vào phòng này.
Đúng lúc đó, một bóng người lướt qua cửa sổ.
Ba chúng tôi nhìn nhau, lập tức hiểu ra vừa có kẻ đang rình mò bên ngoài!
10.
Lão đạo sĩ chân yếu nên ở lại biệt thự.
Tôi và nữ phù thủy đuổi theo.
Đi quanh biệt thự một vòng nhưng chẳng thấy bóng dáng kẻ đó đâu.
"Giờ phải làm sao?" Nữ phù thủy hỏi tôi.
Tôi nhẩm lại câu trên nhiệm vụ:
【Dự đoán số người sống sót qua cửa thứ hai sẽ bước vào phòng này.】
Nghĩa là ngoài việc sống sót, còn phải thực sự bước vào phòng này.
"Về biệt thự ngay!" Nghĩ vậy, tôi kéo nữ phù thủy phóng về biệt thự.
Nhưng cửa đã bị khóa ch/ặt!
Ngay cả cửa sổ vừa có kẻ rình mò cũng đã đóng ch/ặt.
Lòng chúng tôi chùng xuống.
"Lão đạo sĩ định hại ta sao?" Nữ phù thủy hỏi.
Tôi thấy khó hiểu: "Nhưng tôi tận mắt thấy ổng chọn số ba mà."
Thật kỳ lạ.
【Hóa ra là kế điệu hổ ly sơn!】
【Chủ stream ra vườn sau ngay, có cửa thông thẳng vào bếp!】
May thay bình luận vẫn phát huy tác dụng, tôi lập tức kéo nữ phù thủy chạy ra vườn sau.
Quả nhiên, cửa vườn sau vẫn chưa khóa.
Tôi định lao vào thì nữ phù thủy ngăn lại, ra hiệu im lặng.
Tôi lập tức hiểu ý, nhẹ nhàng bước vào.
Nữ phù thủy khóa ch/ặt cửa bếp.
Hai chúng tôi núp sau quầy bar, quan sát phòng khách thì phát hiện trong nhà đã có một thầy bói mặc áo hoàng bào.
Lão đạo sĩ nằm bất động trên ghế sofa, lồng ng/ực cắm con d/ao găm chính tôi dùng đ/âm phù thủy nãy giờ.
Tân thầy bói đang đọc thẻ nhiệm vụ, phân vân không biết nên bấm số nào.
Chúng tôi im lặng chờ đợi, năm phút sau hắn trang trọng đưa ra lựa chọn.
Khi hắn bấm máy bỏ phiếu, kỳ lạ thay đồng hồ đếm ngược trong phòng đột ngột dừng lại.
Rồi cửa biệt thự bị đ/ập mở.
Một tốp vệ sĩ xông vào, Ngô Mạc Yên - tỷ phú trên màn hình từ từ bước vào.
"Nhiệm vụ kết thúc." Hắn nhếch mép, vỗ vai thầy bói.
Hóa ra thầy bói là người cuối cùng sống sót qua cửa hai, nghĩa là kết quả cửa ba đã định đoạt.
Tỷ phú nhận máy tính bảng từ trợ lý, xem xong rồi nói với thầy bói:
"Ông chọn số một."
Nghe vậy, thầy bói gật đầu cuồ/ng lo/ạn: "Đúng, một, chỉ còn tôi sống trong nhà này, tôi thành công rồi."
"Vậy sao?" Ngô Mạc Yên thong thả đáp, quay sang chỗ chúng tôi trốn: "Ra đi thôi."
Hai chúng tôi nhìn nhau, từ từ đứng dậy sau quầy bar.
Mặt thầy bói tái mét: "Các người... sao có thể?"
Ngô Mạc Yên không thèm nhìn hắn, vung tay, phát đạn tiếp theo xuyên thẳng trán thầy bói.
"Chúc mừng các cô." Ngô Mạc Yên vỗ tay hài lòng, quay sang chúng tôi: "Chào mừng đến cửa cuối cùng."
11.
"Cửa cuối, các cô cần khôi phục sự thật vụ án, tìm ra hung thủ thực sự." Ngô Mạc Yên bước qua mấy cái x/á/c 💀, ngồi xuống ghế sofa.
Nữ phù thủy ngẩn người: "Trên máy tính đã viết rõ rồi mà? Hung thủ là bảo vệ cư/ớp của."
Ngô Mạc Yên cười: "Thật sao? Cô bé, hãy nghĩ kỹ xem, tin tức trên máy tính có thật không?"