Tháp Babel Kiến

Chương 9

27/12/2025 10:51

Kiến hậu hỏi:

"Hôm nay xảy ra một chuyện lớn."

"Chuyện gì lớn thế?"

"Hôm nay có con người đến phá hủy tổ kiến kia."

"Hả?" Kiến hậu kinh ngạc, "Giống như chúng ta ngày trước?"

"Mức độ phá hủy nhẹ hơn chỗ chúng ta chút ít, nhưng cũng không khá hơn là bao. Tôi lo lắng sau này chúng sẽ phái kiến lính và kiến thợ đi khắp nơi tìm ki/ếm địa điểm tổ kiến mới, phát hiện ra nơi này. Lúc đó chỉ riêng một mình tôi e rằng không thể bảo vệ tốt tổ kiến này."

Kiến vệ sĩ thở dài.

"Nếu thực sự đến lúc đó, bọn t/àn t/ật chúng tôi chỉ còn biết nghe trời, cậu vẫn phải ưu tiên bảo vệ chính mình trước, hiểu chưa?"

Kiến hậu không trách cứ kiến vệ sĩ, chỉ khuyên nó đặt sự an nguy của bản thân lên hàng đầu.

Kiến hậu và kiến vệ sĩ trò chuyện thêm một lúc lâu, đến khi kiến hậu ăn hết lương thực, kiến vệ sĩ mới chào từ biệt.

"Bệ hạ, tiểu nhân không tiện lưu lại đây lâu, xin phép cáo từ trước."

"Ừ, giữ gìn sức khỏe nhé."

"Bệ hạ cũng vậy."

Thấy kiến vệ sĩ định rời đi, kiến phản lo/ạn vội lùi lại, không ngờ va phải x/á/c một con kiến ch*t, phát ra tiếng động.

"Ai đó?" Kiến vệ sĩ cảnh giác quát lớn.

Kiến phản lo/ạn thấy hành tung bại lộ, đành không trốn nữa, bước ra từ bóng tối.

"Là cậu!"

Kiến vệ sĩ khó tin nhìn vị khách trước mặt, không thể tin nổi nó đã tìm đến đây bằng cách nào.

"Đúng là tôi."

Kiến phản lo/ạn cúi mình, tỏ lòng tôn kính với kiến vệ sĩ, hướng về kiến hậu của nó hành lễ.

"Bái kiến kiến hậu bệ hạ."

Kiến hậu hỏi: "A Miện, vị này là?"

Gương mặt đầy bối rối nhìn vị khách lạ mặt trước mắt.

Kiến vệ sĩ vừa cảnh giác nhìn kiến phản lo/ạn vừa đáp: "Bệ hạ, tên này là kẻ bám đuôi, ban ngày tiểu nhân sơ ý bị nó theo dõi, để lộ vị trí tổ kiến. Không ngờ đêm nay nó lại theo đến."

Kiến phản lo/ạn vội biện giải: "Lần này tôi không theo đâu. Chỉ là mẹ tôi bị khối đất sập đ/è ch*t, nghĩa địa tổ kiến cũng bị loài người phá hủy. Tôi đành phải mang th* th/ể mẹ đến đây ch/ôn cất, mong bệ hạ thứ lỗi."

Kiến phản lo/ạn lại cúi mình hành lễ với kiến hậu.

"Mẹ? Kiến hậu ch*t rồi sao?" Kiến hậu khó tin hỏi.

"Kiến hậu?" Kiến phản lo/ạn ngẩng đầu không hiểu, "Kiến hậu gì chứ? Mẹ tôi chỉ là một con kiến thợ bình thường."

"Kiến thợ? Ý cậu là dưỡng mẫu chứ." Kiến hậu chợt hiểu ra.

"Dưỡng mẫu? Sao mọi người đều bảo mẹ tôi là dưỡng mẫu?"

"Còn ai nói nữa?" Kiến hậu hỏi.

"Kiến hậu tổ kiến chúng tôi."

"Thì ra vậy." Kiến hậu gật đầu, rồi hỏi, "Lẽ nào cậu thực sự không biết mình từ đâu đến?"

"Từ đâu... đến ư?" Kiến phản lo/ạn hoàn toàn bị hỏi choáng váng.

"Tất cả kiến đều do kiến hậu sinh ra, cậu cũng vậy." Kiến hậu thản nhiên nói ra sự thật khiến kiến phản lo/ạn chấn động, "Kiến thợ chỉ là dưỡng mẫu của loài kiến."

"Cái... gì?" Kiến phản lo/ạn không tin vào tai mình.

"Hơn nữa cậu cũng không phải kiến thợ bình thường, cậu là một công chúa g/ãy cánh."

"Cậu... cậu nói gì? Tôi là công chúa?" Kiến phản lo/ạn khó có thể chấp nhận.

"Nghe vậy mới nhớ, lúc đối đầu hôm nay ta đã phát hiện kích thước cậu lớn hơn kiến bình thường khá nhiều." Kiến vệ sĩ chợt hiểu ra.

"Tôi... tôi không tin! Các người đang lừa dối tôi." Kiến phản lo/ạn gào lên phản bác, "Tôi là kiến thợ, kiến thợ kích thước lớn."

Từ nhỏ kiến phản lo/ạn đã thấy nhiều kiến thợ kích thước lớn, nên chưa từng nghi ngờ gì về thân hình mình.

"Nhưng dù kích thước lớn đến đâu cũng có giới hạn. Kích thước của cậu chỉ có thể là công chúa hoặc kiến hậu."

"Nếu... nếu tôi là công chúa, sao tôi lại sống trong gia đình kiến thợ tầng dưới?"

"Lý do rất đơn giản, vì cậu không phải công chúa của tổ kiến đó. Cậu được nhận nuôi từ tổ kiến khác, hoặc là dưỡng mẫu của cậu vốn là kiến thợ từ tổ kiến khác."

"Không thể nào, không thể nào, làm sao tôi có thể là công chúa từ tổ kiến khác được, không thể."

Kiến phản lo/ạn lắc đầu quầy quậy, không chịu chấp nhận hiện thực.

"Thật sự có khả năng đó." Kiến vệ sĩ bên cạnh lên tiếng, "Ban ngày nghe cậu nói xong, ta đã luôn thắc mắc: một con kiến thợ bình thường sao lại nảy sinh ý tưởng xây dựng vương quốc mới."

"Ý cậu là gì?"

"Cậu biết điều kiện tiên quyết để xây dựng vương quốc mới là gì không?" Kiến vệ sĩ hỏi.

"Lương thực, tổ kiến." Kiến phản lo/ạn do dự trả lời.

"Sai rồi, là kiến hậu. Kiến hậu mới là điều kiện tiên quyết và linh h/ồn cốt lõi của một vương quốc."

Kiến vệ sĩ bước đến bên kiến phản lo/ạn hỏi: "Cậu biết tại sao không?"

"Tại sao?"

"Bởi kiến hậu là cá thể duy nhất trong tổ có khả năng sinh sản. Mọi con kiến đều do kiến hậu sinh ra, muốn phát triển đàn kiến nhất định phải có một kiến hậu biết sinh sản. Lý do kiến hậu trở thành kiến hậu chính vì nó có thể sinh kiến, tất cả kiến trong tổ đều là thần dân của nó."

"Kiến thợ và kiến lính dù có suy nghĩ riêng, nhưng bản chất những suy nghĩ ấy chỉ là sự mở rộng tư duy của kiến hậu. Đa phần chúng không cảm thấy có vấn đề gì khi bị kiến hậu thống trị, thậm chí cho đó là lẽ tự nhiên. Chỉ khi cuộc sống quá bế tắc, chúng mới đoàn kết lại phế truất kiến hậu hiện tại, suy tôn kiến hậu mới, nhưng tuyệt đối không nghĩ mình có thể làm chủ."

"Chế độ xã hội loài kiến đã định hình từ rất lâu, lâu đến mức trở thành khuôn mẫu tư duy. 'Đàn kiến sinh ra đã phải có kiến hậu, tổ kiến không kiến hậu ắt diệt vo/ng.' 'Xây dựng vương quốc là đặc quyền bẩm sinh của kiến hậu và công chúa, do huyết thống tiên thiên quyết định, không liên quan nỗ lực hậu thiên.' Những tư tưởng này qua bao thế hệ thuần hóa đã khắc sâu vào gene mỗi con kiến. Trên nền tảng nhận thức ấy, mỗi cuộc cách mạng của kiến tầng dưới cuối cùng đều đi đến bước suy tôn kiến hậu mới."

"Có lẽ cậu không biết, ngoài tầng lớp có cánh, tất cả kiến lính, kiến thợ đều được chọn lọc gene và nuôi dưỡng có chủ đích."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Thiếu gia giả thức tỉnh rồi

Chương 47
Kiếp trước, tôi vô tình biết được mình chỉ là thiếu gia giả bị ôm nhầm, còn thiếu gia thật sự là Lục Thanh - bạn cùng bàn từng bị tôi bắt nạt suốt bao năm. Tôi nhìn thấy cậu ta chẳng cần tốn chút sức lực nào cũng có thể giành được sự chú ý của người mà tôi hằng ngưỡng mộ. Tôi cũng nhìn thấy cậu ta bị tôi đá ngã, chỉ có thể liếm giày tôi, hèn mọn như một con chó. Thế nhưng khi thân phận đảo ngược, tôi lại trở thành kẻ thua cuộc thảm hại, nằm co quắp trên giường bệnh lạnh lẽo. Số tiền trên người chỉ đủ chi trả cho đêm cuối cùng. Nhận được tin Lục Thanh đính hôn với người mà tôi sùng bái nhất, ngay khoảnh khắc trút hơi thở cuối cùng…. Tôi đã thề. Nếu còn có cơ hội làm lại, tôi tuyệt đối sẽ không bao giờ dây dưa với cặp đôi khốn kiếp đó nữa.
614
8 Không chỉ là anh Chương 17
10 Miên Miên Chương 12
11 Cấm Kỵ Dân Gian Chương 12

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Sau khi trọng sinh, tôi và kẻ thù không đội trời chung HE

Chương 12
Ra nước ngoài hai năm, kẻ thù không đội trời chung của tôi khắp nơi tung tin đồn rằng tôi là bạch nguyệt quang của hắn. Tôi tức giận quay về nước, nhưng thứ nhận được lại là một bức thư tuyệt mệnh hắn để lại. Chủ nhân của bức thư ấy đã qua đời từ một tháng trước. Không có người thân thích, toàn bộ di sản đứng tên hắn đều để lại cho tôi — kẻ từng đối đầu với hắn suốt nhiều năm. Trong căn nhà hắn từng ở, tôi phát hiện ra một đống thư chưa kịp gửi. Từ đó, tôi mới biết được mối tình đơn phương kéo dài suốt mười năm của hắn. Khi mở mắt lần nữa, tôi quay về năm mà quan hệ giữa hai chúng tôi vừa mới trở mặt. Nhìn kẻ trước mặt vẫn cứng miệng buông lời tàn nhẫn, tôi túm lấy cổ áo hắn, hôn mạnh xuống. Quả nhiên, dù miệng có cứng đến đâu, hôn lên rồi cũng mềm cả thôi.
Boys Love
Đam Mỹ
Hiện đại
424