Tình Yêu Anh Em

Chương 7

07/11/2025 09:41

Ngoại truyện Du Tử An

Hàng xóm nhà bên có đôi tình nhân, đêm nào cũng làm phiền giấc ngủ người khác.

Tự nhiên tôi nghĩ đến chàng trai gặp hồi nhập học, cậu ấy đẹp trai lắm, nếu làm huynh đệ với cậu chắc nhiều người phải gh/en tị với tôi.

Dò hỏi khắp nơi, phòng họ còn chỗ trống.

Hôm sau tôi xách đồ thẳng đến phòng quản lý, đòi chuyển vào phòng họ gấp.

Gặp được người rồi, trong lòng lại thấy hơi ngại ngùng.

Dù Chu Tự ban đầu có vẻ không ưa tôi, nhưng cậu ấy thật sự dễ thương và dễ dỗ dành lắm!

Tôi đặc biệt lo cậu ấy sẽ bị lừa gạt, là huynh đệ tốt của nhau, tôi không cho phép ai làm tổn thương cậu ấy!

Trên mạng bảo tay không thường xuyên nắm sẽ bị 'hỏng', tôi tin thật cho đến khi Thẩm Ngự m/ắng tôi toàn nghĩ chuyện kỳ cục.

Không hiểu nổi...

Tôi biết ngay mà, Thẩm Ngự đang gh/en tị vì tôi có huynh đệ tốt!

Lời nói của hắn lòng vòng khó nghe, tỏ tình ư? Đơn thuần là làm ô uế tình huynh đệ trong sáng giữa tôi và Chu Tự. Bản thân hắn không có huynh đệ thân thiết nên mới muốn phá hoại tình bạn của chúng tôi!!

Nghĩ lại tiếng động phát ra từ giường bên cạnh đêm đó, tôi nổi hết da gà.

Đáng sợ thật.

Rồi đêm đó, tôi đợi mãi Chu Tự về phòng nhưng cậu ấy không cho tôi chạm vào người, thậm chí còn không cho tôi ngủ chung giường.

Không hiểu tại sao, trong lòng buồn bã khó tả, chỉ dám đợi cậu ấy ngủ say mới dám thì thầm lời chúc ngủ ngon.

Tôi nhận ra Chu Tự đang xa cách, bàn tay tôi co quắp lại.

Cậu ấy không muốn làm huynh đệ với tôi nữa sao?

Không được.

Không được...

Trần Thiên Vượng trở về, không khí đỡ căng thẳng hơn.

Nhưng tôi vẫn không nắm được tay Chu Tự, thậm chí cậu ấy còn giấu tay vào túi quần.

Tôi siết ch/ặt bàn tay, mắt cay xè, thật sự rất tủi thân.

Đang miên man suy nghĩ, Chu Tự rủ tôi đi bói toán.

Suy nghĩ hồi lâu, tôi bước vào phòng thầy bói, cố gắng nở nụ cười ôn hòa hỏi: "Tôi và Chu Tự có thể làm huynh đệ tốt trọn đời không?"

Thầy bói nhìn vào quả cầu pha lê, không chớp mắt, bảo rằng qu/an h/ệ chúng tôi có thể thay đổi. Tôi như bị sét đ/á/nh giữa trời quang.

Không muốn nghe tiếp, người này chắc chắn là đồ l/ừa đ/ảo.

Tôi lạnh lùng đứng dậy, mặc kệ mọi thứ bước ra ngoài.

Như để khẳng định, cũng như tự an ủi mình, tôi quen tay vòng vai Chu Tự.

Nhìn đi, chúng tôi vẫn là huynh đệ tốt mà, cậu ấy sẽ không rời bỏ tôi, cậu ấy đã hứa với tôi rồi.

Tôi cố kìm nén cảm xúc, che giấu đôi tay đang r/un r/ẩy.

Khi thầy bói chạy theo nói ra câu đó, tôi lập tức bịt tai Chu Tự lại.

Đừng nghe.

Tất cả đều là giả dối.

Ngày Chu Tự thi xong về quê, cậu ấy mỉm cười bảo tôi dậy sớm thế.

Tôi cười đáp: "Cậu cũng dậy sớm không kém mà?"

Thực ra tôi thức trắng đêm, sợ Chu Tự trốn tôi, không cho tôi tiễn cậu ấy.

Chu Tự dường như đang cách xa tôi...

Kỳ nghỉ hè, tôi thật sự bất an.

Tôi nghĩ không nên làm phiền lúc cậu ấy học lái xe, nhưng trong lòng lại tự hỏi: Đến thời gian nhắn tin với huynh đệ tốt cũng không có sao?

Mẹ tôi trêu tôi giống thằng con trai mới yêu lần đầu.

Tôi đứng hình không đáp.

Cuối cùng Chu Tự cũng nhận video call, mắt tôi sáng lên.

Cậu ấy vẫn dễ thương như xưa.

Tôi đã được thấy cậu ấy rồi.

Nhưng người đang định dẫn cậu ấy đi ăn lẩu kia là ai? Dạo này họ suốt ngày ở cùng nhau sao? Phải chăng đang hẹn hò, sau này sẽ thân mật như hai thằng ngốc nhà bên?

Đầu tôi muốn n/ổ tung, vội vàng thu xếp đồ đạc. Trong đầu chỉ còn một ý nghĩ: Tôi phải gặp Chu Tự, cậu ấy là của tôi!

Trên tàu cao tốc, bà lão bên cạnh khoe khoang chuyện tình ba mươi năm với ông lão.

Bà còn chia sẻ đủ thứ kỷ niệm ngọt ngào thời sinh viên.

Tôi nhíu mày, sao giống chuyện của tôi và Chu Tự thế? Chẳng lẽ tôi thích cậu ấy?

Tôi nghiến răng ngắt lời bà, nghiêm túc hỏi.

Bà lão vừa cười vừa dùng cách xưa nhất hỏi tôi: "Cháu có chấp nhận được việc cậu ấy yêu người khác không?"

Tôi trợn mắt, lập tức nghĩ đến cảnh Chu Tự ôm hôn người khác. Mẹ kiếp, tao sẽ gi*t thằng đó!!!

Bước khỏi tàu cao tốc, tôi vô cùng cảm kích bà lão, hóa ra tôi thật sự thích Chu Tự, hahaha thật tuyệt.

Nhìn thấy người đứng cạnh Chu Tự, mặt tôi đơ cứng. Tôi cố ý giơ tay: "Chào cậu, tôi là huynh đệ tốt nhất của Tiểu Tự - Du Tử An!"

Nghe hắn nói là bạn thời thơ ấu của Chu Tự.

Tôi suýt không kiểm soát được biểu cảm.

Qu/an h/ệ còn thân hơn cả tôi...

Không biết Chu Tự có thích loại mặt trắng này không?

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm