Gia thế và nhân phẩm đều vô cùng ưu tú. Nếu không phải tình thế cấp bách, chắc sẽ chẳng đến lượt tôi.
Sau khi kết bạn WeChat và trao đổi thông tin, Phó Trầm nói: "Cô cần gì cứ nói ra, tôi chỉ có một điều kiện, đó là phải kết hôn trong vòng hai tháng."
"Không sao, hai tháng vừa khít."
Tôi thậm chí còn ấn định ngày cưới trùng với ngày tôi định kết hôn với Hạ Khải Minh. Hai tháng sau, khi anh ta và tiểu thiên thần của mình du lịch trở về, thấy tôi kết hôn với người khác, không biết sẽ "vui mừng" đến mức nào.
7
Chưa đầy hai ngày, bảng tin WeChat của Lý Khả Khả đã cập nhật.
【Anh ấy sắp kết hôn, nhưng cô dâu không phải em...】
Ảnh đính kèm là gương mặt đẫm nước mắt của cô ta, phía sau là góc nghiêng Hạ Khải Minh đang ngủ gục bên cửa sổ máy bay.
Không lâu sau, Hạ Khải Minh nhấn like và bình luận: 【Để anh đồng hành cùng em những bước cuối, đây sẽ là kỷ niệm đẹp nhất của anh...】
Hừ, đúng là một đôi uyên ương bị trời đ/á/nh.
Tôi lập tức nhấn like.
Có lẽ Hạ Khải Minh không ngờ tôi xem được bảng tin này, vội vàng gọi điện cho tôi.
"Tần Trăn, em đang làm gì thế?"
Anh ta giả vờ bình tĩnh như chưa từng xảy ra chuyện gì.
"Em đang chọn váy cưới."
Tôi trả lời đúng sự thật.
Dù chỉ qua điện thoại, tôi vẫn nghe thấy anh ta thở phào nhẹ nhõm.
Không bao lâu, Triệu Hợp lại gửi cho tôi ảnh chụp màn hình đoạn chat với Hạ Khải Minh.
Anh ta hỏi Hạ Khải Minh đăng những thứ đó không sợ tôi gi/ận sao?
Hạ Khải Minh bảo, tôi rất hiểu chuyện, không so đo tính toán.
Hừ, dĩ nhiên tôi sẽ không tính toán với anh ta nữa.
Chuẩn bị đám cưới quả thực nhiều việc, nhưng may thay lần này đã có gia đình họ Phó lo liệu, họ luôn tham khảo ý kiến tôi.
Thoáng chốc, tôi cảm thấy đây mới là một đám cưới bình thường của một gia đình tử tế.
Nhà họ Phó luôn cảm thấy có lỗi với tôi, muốn dành cho tôi những thứ tốt nhất, mẹ của Phó còn tự tay m/ua tặng tôi một căn hộ lớn, nói rằng nếu sau này thật sự không sống nổi với Phó Trầm, sau khi ly hôn vẫn có chỗ nương tựa.
Khi ngày cưới đến gần, tôi đăng bảng tin trước nửa tháng, chính thức công bố ngày thành hôn.
Danh sách khách mời đã lập xong, thiệp cưới đều đã gửi đi.
Mẹ họ Hạ cuối cùng cũng lấy lại được thế thượng phong.
Ba ngày trước đám cưới, bà ta gọi điện nhắc lại chuyện cũ.
"Tần Trăn, chuyện nhà cửa đã nghĩ kỹ chưa? Bà đã nói rồi, nếu con không chuyển nhà cho Khải Trình nhà bà, ngày kia đừng mong Khải Minh đến dự đám cưới!"
"Bố mẹ con là giáo sư đại học có m/áu mặt, nếu không sợ họ mất mặt đến phát bệ/nh thì tốt nhất nghe lời bà!"
Giọng điệu ngạo mạn, trịch thượng, dù không nhìn thấy nhưng tôi vẫn hình dung được vẻ x/ấu xí của bà ta lúc này.
Tôi vô cùng mừng vì đã lựa chọn sáng suốt, không gả vào gia đình này.
"Được! Cứ việc bảo anh ta đừng đến!"
"Con... con tưởng còn dọa được bà sao?"
Thiệp mời đã phát xong, khách sạn tiệc cưới đều chuẩn bị sẵn sàng, nếu lúc này hủy hôn lễ, đủ thứ dư luận sẽ nhấn chìm tôi.
Tôi biết, mẹ họ Hạ nắm chắc điểm này nên mới dám đe dọa tôi.
Tôi cúp máy, lần này thẳng tay chặn luôn bà ta.
Ngày cưới, Hạ Khải Minh quả nhiên không đến.
8
Một ngày trước đám cưới, Hạ Khải Minh và Lý Khả Khả đã bay về nước.
Hai người còn lưu luyến chia tay.
【Tạm biệt, tình yêu của anh...】
Có lẽ vì hưng phấn, cuối cùng đã thoải mái đăng bảng tin cho tất cả xem, không chặn cả tôi.
Hai tháng sống chung, tình cảm họ dường như thăng hoa.
Đêm trước ngày cưới, cuối cùng cũng đã vượt qua giới hạn.
Đừng hỏi sao tôi biết chuyện này.
Khó khăn lắm mới có tiến triển thực chất, Lý Khả Khả sao chịu bỏ lỡ cơ hội chọc tức tôi.
Cô ta thậm chí còn quay cả cảnh ân ái gửi cho tôi.
Ngày cưới, Hạ Khải Minh bị điện thoại của Triệu Hợp đ/á/nh thức.
"Anh Hạ, anh đâu rồi? Đến giờ đón dâu rồi?"
Hạ Khải Minh bò dậy từ chốn phòng the, gi/ật mình hoảng hốt.
"Sao em không đ/á/nh thức anh?"
Lần đầu tiên, anh ta lớn tiếng với Lý Khả Khả.
Lý Khả Khả đỏ hoe đôi mắt to tròn.
Nhưng Hạ Khải Minh không kịp dỗ dành, vội gọi cho tôi.
Lúc này, tôi đã ngồi trên xe hoa nhà họ Phó, cúp máy, chặn số.
【Tần Trăn, em đừng gi/ận, anh chỉ vì tối qua có chút việc, dậy trễ chút...】
WeChat dội bom tin nhắn, tôi không thèm xem, bỏ điện thoại sang một bên.
Phó Trầm liếc nhìn điện thoại tôi, nhẹ nhàng nắm lấy tay tôi.
Tôi khựng lại, ngón tay hơi động đậy, rốt cuộc không rút ra.
Tôi không gh/ét sự tiếp xúc của anh.
Chừng một tiếng sau, Triệu Hợp gọi điện đến.
"Chị Tần, chị đâu rồi? Bọn em và anh Hạ đến nhà chị rồi, sao không có ai?"
"Triệu Hợp, giúp chị việc cuối này, mọi ân oán xóa hết..."
9
Sơn trang Tứ Quý.
Đây là địa điểm cưới do Hạ Khải Minh chọn.
Đây cũng là khoản tiền duy nhất nhà họ Hạ bỏ ra trong hôn lễ này.
Nhưng với điều kiện họ thu tiền mừng.
Khi Hạ Khải Minh dẫn đoàn đón dâu tới nơi, không một khách mời phía cô dâu có mặt.
Hội trường tiệc rộng lớn vắng hoe hơn nửa.
"Khải Minh, không đón được Tần Trăn sao?"
Mẹ họ Hạ vốn định làm khó tôi trước giờ cưới, nào ngờ không thấy bóng người.
Giờ bà ta mới thực sự sợ hãi.
Hạ Khải Minh nhìn cảnh này cuối cùng cũng hoảng lo/ạn.
Nhưng anh ta vẫn giả vờ như không có chuyện gì gọi video WeChat cho tôi.
Lần này, tôi bắt máy.
"Tần Trăn, em ở đâu? Anh chỉ bận chút việc đến trễ tí thôi mà? Em hiểu chuyện chút đi, đừng phá đám lúc này! Em có thể không nể mặt nhà họ Hạ, nhưng bố mẹ em không thấy x/ấu hổ sao?"
Tôi ung dung cho anh ta xem hôn trường của mình: "Giới thiệu chính thức, đây là chồng em - Phó Trầm..."
Khóe miệng không nhịn được nhếch lên, mọi tủi nh/ục trong lòng đều được trả lại vào khoảnh khắc này.
Phó Trầm rất biết điều: "Xin chào, cảm ơn anh đã đưa Tần Trăn đến bên tôi..."
Hạ Khải Minh có lẽ không ngờ tới ngày này, ngã phịch xuống sân khấu, người đờ đẫn, ngây dại.
"Nhà họ Tần đúng là quá đáng!"