5
...Vẫn bị nhìn thấy rồi. Nhưng may là người quen biết.
Má tôi nóng bừng, cười gượng gạo với hắn.
Không ngờ Thẩm Mục Phong bước nhanh tới, hơi vội vã.
"Sao hai người lại ở đây?" Giọng hắnlạnh lùng: "Giờ này còn làm gì nữa?"
Hai câu chất vấn liên tiếp khiến tôi khó hiểu, bản năng nhíu mày.
Nhưng phản ứng này của hắn… Chẳng lẽ Tạ Tư Diễm chưa nói với hắn chuyện chúng tôi hẹn hò?
Tôi đang suy nghĩ thì bàn tay bên hông được nắm ch/ặt.
Tạ Tư Diễm thản nhiên đáp: "Hẹn hò xong về, có vấn đề gì sao?"
Thẩm Mục Phong sửng sốt: "Hai người?"
Tôi thấy buồn ngủ, không muốn tốn thời gian giải thích. Liền nép người vào vai Tạ Tư Diễm. Nói với Thẩm Mục Phong: "Ừ, bọn tôi đang hẹn hò."
Chính Thẩm Mục Phong đã nói tôi thích Tạ Tư Diễm. Giờ biết chúng tôi đến với nhau, lẽ ra hắn không nên quá bất ngờ. Nhưng phản ứng của Thẩm Mục Phong rất kỳ lạ.
Hắn đầu tiên nhìn chằm chằm vào bàn tay đan ch/ặt của chúng tôi, rồi chuyển ánh mắt sang mặt tôi. Như muốn nhìn thấu điều gì đó trong biểu cảm của tôi.