Khi Cố Thận Hành lừa tôi đi công tác để ở bên 'tiểu thanh mai',
hắn đã nhờ em trai song sinh của mình trông chừng tôi.
Phát hiện ra sự thật, tôi lập tức block hắn.
"So với anh, em trai anh có vẻ thú vị hơn đấy."
Khi hắn hớt hải quay về, đi/ên cuồ/ng đ/ập cửa,
tôi đang dùng cà vạt của hắn trói em trai vào đầu giường.
Cố Thận Vũ khàn giọng hoảng lo/ạn:
"Chị dâu! Em không phải anh trai đâu!"
Tôi thong thả nâng cằm hắn,
"Vậy... chẳng phải càng kí/ch th/ích sao?"
1.
Một tháng trước,
khi Cố Thận Hành nói với tôi tuần sau sẽ đi công tác châu Âu,
tôi đồng ý ngay không cần suy nghĩ.
"Công ty có hợp đồng với tập đoàn Bạch Thị cần anh trực tiếp qua đàm phán..."
"Vậy em sẽ ở nhà bạn mấy ngày, tiện thể chuẩn bị báo cáo khai đề."
Tôi kéo vali ra định thu dếp đồ.
Hắn bỗng ngẩng lên nhíu mày:
"Bạn nào? Cô bạn có em trai từng tỏ tình với em hồi trước à?"
"Ừm, nhà cô ấy gần trường hơn."
Ánh mắt Cố Thận Hành thoáng u ám,
tôi giả vờ không thấy,
đứng dậy vào nhà tắm thu dọn mỹ phẩm.
Một lúc sau, hắn gấp sách lại:
"Cất vali đi em,
anh sẽ báo công ty cử người khác đi."
Hắn đứng lên nhìn tôi:
"Anh sẽ ở nhà với em.
"Vậy là hứa nhé? Nếu không giữ lời thì chúng ta chia tay?"
Tôi cười đáp lại.
Hắn khựng lại,
rồi cười xoa đầu tôi:
"Sao đến mức đó được."
Tôi không nói gì thêm,
thực lòng mà nói,
tôi không tin hắn sẽ ở lại trông chừng tôi,
vì sinh nhật 'tiểu thanh mai' ở tận châu Âu,
chẳng phải chính là tuần sau sao?
2.
Nhưng điều tôi không ngờ tới là,
Cố Thận Hành thực sự nghĩ ra kế một công đôi việc.
Một tuần sau ở cổng trường,
Cố Thận Hành hiếm hoi đến đón tôi,
tôi ngạc nhiên lên xe,
"Không phải hôm nay đi công tác à?"
Hắn không nhìn tôi,
chỉ trả lời cứng nhắc:
"Anh nhờ công ty cử người khác, anh ở lại với em."
Tôi gật đầu nhắm mắt nghỉ ngơi.
Đèn đỏ giờ cao điểm dài lê thê,
'Cố Thận Hành' ngồi thẳng lưng bất động.
Cảm giác bất thường khiến tôi nheo mắt,
một ý nghĩ lóe lên trong đầu.
Tôi giả vờ hỏi bâng quơ:
"Mấy giờ rồi? Bảy giờ em còn có buổi họp nhóm online."
Hắn xem đồng hồ đáp:
"Sáu giờ mười lăm, chắc kịp mà."
Nghe câu trả lời,
tôi càng khẳng định đây không phải Cố Thận Hành.
Hắn có thói quen mà chính mình không nhận ra:
mỗi khi chờ đèn đỏ, ngón trỏ và ngón giữa tay phải sẽ gõ nhẹ lên vành vô lăng.
Cách báo giờ càng khiến tôi chắc chắn hơn -
Cố Thận Hành thật luôn nói "sáu giờ một khắc"
chứ không phải "sáu giờ mười lăm".
Cố Thận Hành chắc tưởng mình giấu kỹ lắm,
nhưng thực ra tôi luôn biết
hắn có bóng hồng 'tiểu thanh mai' nuôi ở châu Âu,
tôi còn biết
hắn có đứa em trai song sinh từ cấp hai đã du học nước ngoài -
Cố Thận Vũ - giống hệt như đúc.
Hừ,
rõ ràng tôi đã nói rồi.
Nếu hắn nhất quyết đi, chúng ta sẽ chia tay.
Vậy mà hắn vẫn không coi đó là chuyện nghiêm túc,
lại còn đem bản sao giả mạo đến lừa tôi.
Nhìn 'Cố Thận Hành' đang chăm chú lái xe, tôi khẽ cười.
Đã hắn tự tin giao 'món quà' này đến miệng tôi,
lẽ nào tôi không hồi lễ đôi chút?
3.
Vừa vào đến nhà,
tôi đẩy mạnh 'Cố Thận Hành' dựa vào cửa,
đầu gối khẽ nâng,
thổi nhẹ vào tai hắn:
"Anh Hành, em hết kỳ kinh rồi."
'Cố Thận Hành' vừa bị đẩy bất ngờ chưa hiểu chuyện gì,
nghe vậy liền đờ người,
hiểu được hàm ý lập tức đỏ mặt,
"Chị... Thiệu Vãn, buông em ra."
Hắn giả vờ bình tĩnh muốn đẩy tôi ra,
nhưng lại sợ làm tôi đ/au.
"Buông ra?"
Tôi không những không lùi, còn áp sát hơn,
ngón tay nhẹ nhàng chạm vào yết hầu đang r/un r/ẩy của hắn.
"Cố Thận Hành, sao hôm nay anh lại ngại ngùng thế? Ngày trước... chẳng phải rất chủ động sao?"
"Anh..."
Ánh mắt hắn trốn tránh,
"Hôm nay... hơi mệt."
"Mệt?"
Tôi cười khẽ, ngón tay nghịch ngợm luồn vào ng/ực hắn.
"Vậy đúng rồi, em 'giúp anh thư giãn' nhé?"
Hắn đờ người,
ánh mắt thoáng hoảng lo/ạn,
suýt nữa đã đầu hàng dưới sự khiêu khích của tôi.
Chợt nhớ mình đang đóng vai Cố Thận Hành chín chắn,
hắn lập tức thay đổi sắc mặt,
nắm ch/ặt cổ tay tôi, giọng trầm xuống:
"Thiệu Vãn! Đừng nghịch nữa!"
Tôi nhướng mày,
biểu cảm này mới giống Cố Thận Hành.
Tôi ngoan ngoãn buông chân ra,
vén tóc cười quyến rũ:
"Đùa chút thôi mà, em đi tắm trước nhé."
Nói rồi tôi bước lên lầu không ngoái lại,
để 'Cố Thận Hành' đứng đó không biết đang nghĩ gì.
Chà,
ngày đầu 'nhậm chức',
chẳng lẽ không cho hắn thời gian liên lạc với anh trai sao?
4.
Vừa tắm xong bước ra,
'Cố Thận Hành' đang cắm cúi nhắn tin.
Tôi ho giả,
hắn gi/ật mình, lật úp điện thoại.
"Đến lượt anh tắm rồi, vào đi."
Dưới nụ cười hiền lành của tôi,
hắn gật đầu lạnh lùng giữ nguyên nhân vật.
Vừa biến mất,
tôi lập tức lật điện thoại hắn, dễ dàng mở khóa.
Tôi nhướng mày,
đúng là đứa em trai ngây thơ,
đến mật khẩu cũng không đặt.
【Tri Hành Hợp Nhất】: Thế nào? Cô ấy không phát hiện chứ?
【Vũ】: Phát hiện thì chưa, nhưng cảm giác chị dâu không lạnh lùng như anh nói?
【Tri Hành Hợp Nhất】: ? Cô ấy làm gì em?
Cách năm phút.
【Vũ】: Không có gì, em nói đùa thôi. Anh đến châu Âu chưa?
【Tri Hành Hợp Nhất】: Ừ, anh qua đây dự sinh nhật Uyển Tình tháng sau về. Em chỉ cần trông chừng cô ấy.
【Tri Hành Hợp Nhất】: Nhớ kỹ, cô ấy là chị dâu, đừng vượt giới hạn.
【Vũ】: Biết rồi! Anh không tin em sao?! (kèm icon gi/ận dỗi)
【Vũ】: Chị dâu đến rồi! Tối em nhắn sau!
Tôi nhếch mép chua chát,
đúng là may nhờ bố mẹ sinh cho hai khuôn mặt giống hệt,
không thì làm sao quản lý thời gian được?
Trước khi Cố Thận Vũ trở lại,