Bá Vương

Chương 6

08/11/2025 10:42

Hơn nữa, một chị gái xinh đẹp như hoa như thế này.

Chẳng chút nào biết nâng niu giai nhân.

Trong phòng khách, Hứa Đình đưa cho Đoàn Đình Hành một túi ni lông rồi vội vã cáo từ.

Trước khi rời đi, cô ném lại một câu:

"Sếp, chúc ngài chơi vui vẻ."

Và ném cho tôi ánh mắt đầy thương hại.

Đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì, cơ thể tôi bỗng chốc bị bổng lên cao.

Đoàn Đình Hành vác tôi lên vai.

Lại một lần nữa nằm trên chiếc giường rộng thênh thang ch*t ti/ệt ấy.

Hắn phả hơi thở nóng bỏng bên tai tôi:

"Trả lời câu hỏi trước của em."

"Tình yêu không nói bằng lời, mà bằng hành động."

...

Tôi như cái cây bị gió mưa vùi dập.

Suốt cả đêm.

Lả tả rơi những chiếc lá tàn và giọt mưa.

14

Giang Khải rủ tôi đi thử vai diễn.

Hắn bảo mình không làm nổi dân xã hội đen.

Thế thì đành lùi bước, đi đóng một vai xã hội đen.

Tôi không hiểu, nhưng vẫn tôn trọng quyết định.

Trong trường quay, tôi xoa lưng đứng ngơ ngẩn.

Một người đàn ông mặt giống Phật Di Lặc tiến lại gần.

Ông ta tự xưng là đạo diễn.

Bảo tôi có khí chất đ/ộc đáo, rất hợp với một nhân vật trong phim sắp quay, hỏi tôi có hứng thú không.

Tôi nói mình chưa có kinh nghiệm diễn xuất.

Ông ta bảo không sao.

Kinh nghiệm nào cũng đều bắt đầu từ con số không mà thôi.

Tôi chợt nhớ lại vài cảnh... không tiện miêu tả.

Thấy mặt tôi đỏ như gấc, ông ta vội than:

"Chà, trường quay nóng quá!"

Rồi cố tình kéo tôi sang phòng nghỉ bên cạnh.

Lấy cớ là được ngồi điều hòa miễn phí.

Vào phòng nghỉ, ông ta lại nói:

"Đến rồi thì thử trang phục luôn đi."

Suốt quá trình đó, đầu óc tôi toàn nghĩ về chuyện người lớn.

Đến khi, tôi cầm trên tay chiếc váy liền thân màu đỏ, bị đẩy vào phòng thử đồ.

Mới kịp hỏi:

"Ơ, vị đạo diễn không biết xưng hô thế nào ạ."

"Ông định cho tôi thử vai gì vậy?"

Phật Di Lặc cười ha hả:

"Cũng không có gì, chỉ là một thiếu niên xinh đẹp thích mặc đồ nữ thôi."

...

Ch*t ti/ệt, rốt cuộc.

Tôi có khí chất của một 'nữ trang đại lão' đây mà.

Tôi đ/ập thình thịch vào cửa phòng thử đồ:

"Tôi thực sự không thử được, thả tôi ra."

Mặc đồ nữ trước mặt người ngoài.

Nếu lão già khọm kia biết được.

Tôi ch*t chắc.

Phật Di Lặc chặn cửa, bắt đầu tẩy n/ão:

"Phim của tôi toàn bom tấn, tác phẩm đoạt giải Tam Kim, đảm bảo em nổi như cồn."

Tôi nhất quyết không đồng ý, ông ta thở dài.

Cuối cùng dùng tình cảm và lý lẽ thuyết phục, nói chuyện xã hội học với tôi, hỏi tôi có biết về "cộng đồng thiểu số giới tính" không.

???

Không chỉ là hiểu biết!

Cuối cùng, tôi bị thuyết phục.

Bởi ông ta nói, cảnh quay chỉ vài phút.

...

Giang Khải thử vai xã hội đen.

Tôi thử vai người thích mặc đồ nữ.

Chúng tôi đều có tương lai tươi sáng.

15

Đoàn Đình Hành mặt đen như mực.

Ném một xấp ảnh thử trang phục trước mặt tôi.

Lúc đó tôi sợ phát khiếp.

Đạo diễn hói đầu chó má.

Đầu không tóc, việc không chắc.

Hứa sẽ giữ bí mật kỹ càng.

Kết quả thế này á?!

Lão già khọm bắt đầu chất vấn:

"Ai cho mày đi quay mấy thứ q/uỷ quái này?"

"Trình Nam, mày đừng thử thách giới hạn của tao!"

Buồn cười.

Hắn ngày ngày thử thách quần l/ót của tôi.

Quay đầu lại bảo tôi đừng thử thách giới hạn của hắn.

Nơi nào có áp bức, nơi đó phải có đấu tranh.

Tôi giơ tay hô lớn: "Đây là nghệ thuật!"

"Vả lại, anh không thể quản tôi cả đời được, sớm muộn gì tôi cũng rời xa anh thôi."

Đoàn Đình Hành nổi trận lôi đình, mắt đỏ ngầu, siết cổ tôi: "Nói lại xem, mày định rời xa ai?"

Trời, diễn đạt sai rồi.

Ý tôi là, sớm muộn gì cũng phải rời khỏi vòng bảo vệ của hắn, tự lập thôi.

Tôi định giải thích, nhưng hắn vẫn kìm cổ tôi.

Không nói được.

Lúc này hắn như con thú hoang mất kiểm soát.

Không cắn đến khi con mồi chảy m/áu thì không chịu buông tha.

Lần thứ N bị quăng lên chiếc giường rộng thênh thang.

Hắn rút dây lưng, trói hai cổ tay tôi vào đầu giường.

Miệng cũng bị bịt bằng cà vạt.

Cuối cùng, chúng tôi vẫn đi trên con đường không lối về

của sự ép buộc, trói buộc và những thứ nặng đô.

...

16

Tôi mềm nhũn như bún thiu:

"Đoàn Đình Hành, ép buộc là không được..."

"Sẽ bị kết án tù chung thân không vợ đó."

Hắn vén mái tóc ướt đẫm mồ hôi của tôi, hôn lên chân mày:

"Tù chung thân? Tốt lắm..."

"Anh nguyện làm tù nhân của em cả đời."

Thầm nghĩ, cái kiểu này thì giống tù nhân cái nỗi gì.

Rõ ràng là bá đạo.

Kẻ bá đạo của riêng tôi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm