Ngay cả Nữ Oa cũng kh/iếp s/ợ sự tồn tại của Nữ Thần Mẹ, chỉ còn cách áp dụng hạ sách phong tỏa nhân loại trên Trái Đất!
Huống chi là phàm nhân vô thần tầm thường.
Tôi nghĩ khoảnh khắc cha tôi biết được chân tướng, chính là lúc ông gọi điện cho tôi.
Bởi vậy ông mới nhấn mạnh đừng để tôi đi tìm ông.
Bởi lẽ...
Kẻ th/ù không phải người ngoài hành tinh, không phải Nữ Thần Mẹ. Mà chính là lòng hiếu kỳ bẩm sinh và khát vọng truy cầu chân lý trong mỗi con người chúng ta.
Nhưng cấu trúc n/ão bộ mong manh của chúng ta không chịu nổi những chấn động từ sự thật, kết cục chỉ có đi/ên lo/ạn và t/ử vo/ng.
Tôi hét lên, ném thứ trong tay xuống đất.
Bức họa kết từ những đường nét hỗn lo/ạn bỗng hiện lên trong đầu tôi, sống động như sinh vật đang ngọ ng/uậy. Từng đường nét hóa thành vô số xúc tu méo mó, chúng đang khoắng động th/ần ki/nh tôi tứ tung khiến tôi vô cùng khiếp hãi.
Giây tiếp theo, tôi dùng hết sức đ/ập đầu xuống đất, đ/ập liên tục nhiều lần cho đến khi m/áu chảy ròng ròng, để bản thân rơi vào vô thức.
Tỉnh dậy lúc nửa đêm, vũng m/áu khô đã chuyển màu nâu đen.
Khi ý thức quay về, nỗi sợ lại nuốt chửng tôi.
Tôi nắm ch/ặt cuốn nhật ký của cha, lật từng trang đầy ắp những chữ