Thái tử gia kinh đô Hoắc Trầm đăng ảnh tại sân bay lúc nửa đêm kèm dòng trạng thái:【Truy thê hỏa táng tràng.】
Nửa tiếng sau, tiểu thư đích tôn Lâm Mạn Tuyết đăng ngay ảnh hoa hồng và nhẫn kim cương giống hệt Hoắc Trầm, caption:【Bị đuổi kịp rồi!】
Cả mạng xã hội dậy sóng. Đúng lúc dân tình đang phát sốt vì đường tình ngọt ngào, Hoắc Trầm bất ngờ xuất hiện livestream, thẳng thừng đáp trả:
"Ai đuổi cô? Mặt trái dán mặt phải thành ra vô liêm sỉ hả?"
"Đuổi không được đã đủ phiền rồi, cô còn h/ủy ho/ại thanh danh tôi!"
"Cô có hiểu thanh danh quan trọng với đàn ông thế nào không?!"
Vừa dứt lời, hắn đột ngột quay sang nhìn tôi đầy uất ức:
"Vợ ơi, em nói giúp anh câu nào đi!!!"
1
Ngày Lâm Mạn Tuyết trở về, tôi bị đuổi khỏi nhà họ Lâm.
Khi cả mạng chế giễu tôi, một chương trình truyền hình thực tế mời tôi làm vai phản diện đối chọi với tiểu thư thật.
Để dìm tôi xuống bùn, ở phần thi v/ay tiền, Lâm Mạn Tuyết thông đồng với ê-kíp để cả hai chúng tôi cùng gọi điện cho một người -
Thái tử gia kinh đô Hoắc Trầm.
"Chị à, hãy xem thử ngài Hoắc sẽ cho ai v/ay - kẻ giả danh bị đuổi cổ như chị hay tiểu thư thật sự được cưng chiều như em?"
Ở góc khuất camera, Lâm Mạn Tuyết che mic cười ranh mãnh.
"Cùng chờ xem." Tôi nhướng mày.
Hoắc Trầm chưa chắc cho tôi v/ay, nhưng chắc chắn sẽ không cho cô ta mượn một xu.
Để tăng kịch tính, MC yêu cầu tôi gọi trước. Từng giây chờ máy đổ chuông khiến tôi hồi hộp.
Liệu hắn có nghe máy không?
Hồi chia tay, hắn từng nói còn tiếp xúc với tôi thì làm chó.
30 giây trôi qua, vẫn không ai bắt máy.
Nụ cười đắc ý của Lâm Mạn Tuyết suýt lộ rõ, giả vờ lo lắng: "Ch*t rồi, hình như ngài Hoắc không muốn nghe máy của chị..."
Bình luận ào ào chế nhạo tôi.
【Cười vỡ bụng, đồ giả danh còn dám gọi v/ay tiền thái tử à? Lại còn xin 5 triệu?!】
【Có 500 cũng chẳng cho v/ay! Nếu v/ay được tao ăn c*t uống đái!】
【Ê, đừng nói trước. Biết đâu...】
【Fan Đường Nguyên đấy à? Giả danh mà cũng có fan? Tao nói trước đây!】
Phòng thu căng thẳng, Lâm Mạn Tuyết cười ngày càng tươi. Đúng lúc mọi người nghĩ cuộc gọi sẽ tự ngắt, điện thoại thông.
Nụ cười Lâm Mạn Tuyết đóng băng, nhưng vẫn đầy tự tin.
Bên kia đầu dây im lặng. Tôi đành lên tiếng trước.
"Em đây, Đường Nguyên." Vẫn im lặng. Tôi tiếp: "Anh có thể cho em v/ay 5 triệu không?"
Hơi thở bên kia gấp gáp, giọng Hoắc Trầm trầm khàn đầy tức gi/ận:
"Gọi cho anh chỉ để v/ay tiền?!"
"Ừa."
"Tiền không có, người thì một!" *Cạch*. Do nói quá nghiến răng, mọi người chỉ nghe rõ "Tiền không có".
"Xem ra ngài Hoắc không muốn giúp chị nhỉ." Lâm Mạn Tuyết giả buồn, mắt lấp lánh hả hê.
Streamer Vivi bợ đỡ liền chêm vào:
"Mấy đứa trơ trẽn, được ngài ấy nghe máy đã may rồi."
Rồi quay sang nịnh: "Cô Lâm mà gọi, 50 triệu cũng cho v/ay!"
Đang khoái chí, Lâm Mạn Tuyết chợt thấy tôi cúi đầu xem điện thoại. Cô ra hiệu cho camera lia gần.
Màn hình tôi hiện thông báo chuyển khoản:
【Hoắc Trầm chuyển 500.000.000đ vào tài khoản 0553...】
"500 triệu?!" Vivi hét lên.
2
Tiếng hét đ/á/nh thức tôi khỏi cơn choáng. Chưa kịp phản ứng, tin nhắn mới hiện:
【Đủ không? Không đủ anh gửi thêm... Thôi, cho địa chỉ, anh đưa thẻ đen không hạn mức. Đừng hiểu nhầm, anh lười chuyển khoản mãi...】
Cả trường quay ồ lên. Tôi vội chặn số Hoắc Trầm, nói với camera: "Tin l/ừa đ/ảo đấy."
Nhưng bình luận đã n/ổ tung:
【500 triệu?! Tiền âm phủ cũng không xài thế!】
【Kẻ nào hứa ăn c*t đâu? Ra mặt đi!】
【Tin giả! Cô Lâm v/ay được tao ăn gấp đôi!】
Lâm Mạn Tuyết tái mặt.