Bố tôi nghe tôi thêu dệt câu chuyện, không ngờ lại tin sái cổ, mặc nguyên chiếc áo vest xông vào ch/ửi m/ắng Bạch Mộng Mộng thậm tệ.
Cuối cùng, ông quay sang nhìn mẹ tôi: "Huệ Lan, anh biết trước đây mình có lỗi với em. Là anh không vượt qua được cám dỗ, bị người đàn bà kia lừa gạt."
"Người vợ hiền là báu vật, nhà có vợ hiền mọi sự hanh thông. Em có thể cho anh một cơ hội nữa không? Anh thề từ nay về sau tuyệt đối không đa đoan nữa."
Bố tôi đã nói đến mức này, mẹ tôi còn biết làm sao? Đương nhiên là chọn cách tha thứ cho ông ấy.
Ngày bố tôi hết hạn giám giữ, việc đầu tiên ông làm là đến tòa án kiện đòi ly hôn với Bạch Mộng Mộng.
Lý do là Bạch Mộng Mộng ng/ược đ/ãi và đ/á/nh đ/ập tôi.
Tôi chỉ thấy mỉa mai, những vết thương trên người tôi, Bạch Mộng Mộng chưa từng động tay, phần lớn đều do chính tay ông ấy gây ra.
Sau khi bản án có hiệu lực, bố lại dắt mẹ đến Cục Dân sự làm thủ tục tái hôn.
Những năm sau đó, dù bố tôi vẫn lăng nhăng bên ngoài, nhiều lần dẫn đàn bà không đứng đắn về nhà, nhưng hầu như người phụ nữ nào bị ông đưa về cuối cùng cũng chẳng có kết cục tốt đẹp.
Mẹ tôi rốt cuộc cũng học được cách khôn ngoan.
Năm tôi tốt nghiệp đại học, thuận lợi vào làm việc tại công ty gia đình.
Tôi từ chối đề nghị của bố bắt đầu từ vị trí thực tập sinh, mà yêu cầu ông đưa tôi thẳng vào ban quản lý.
Một công ty trách nhiệm hữu hạn thì có gì mà cần thực tập chứ?
Một năm sau khi kết thúc thực tập, trong bữa tiệc chiêu đãi, bố tôi đột ngột xuất huyết n/ão, được cấp c/ứu đưa vào bệ/nh viện.
Ngày hôm sau, ngay khi tôi đảm đương toàn bộ công ty, mẹ tôi trước mặt bác sĩ đã ký vào giấy đồng ý ngừng điều trị.
Dù các bác sĩ hết lời khuyên nhủ, nói rằng nếu phẫu thuật thì khả năng bình phục của bố rất cao, nhưng mẹ kiên quyết yêu cầu ngừng điều trị.
Khi tôi tới bệ/nh viện, bố đã qu/a đ/ời, được phủ tấm vải trắng.
"Tiếc quá, không được gặp mặt lần cuối."
Trong hành lang bệ/nh viện, tôi nép vào lòng mẹ thì thào câu nói ấy.
Mẹ nhẹ nhàng vỗ lưng tôi: "Không gặp thì sợ gì? Trước khi ba con đi, mẹ đã thay con chuyển lời rồi."
"Mẹ nói gì với bố ạ?"
Khóe môi mẹ cong lên: "Tất nhiên là nói rằng hai mẹ con ta đợi ngày này lâu lắm rồi!"
— Hết —