Tri Tri Tiến Lên

Chương 1

23/10/2025 09:40

Năm thứ hai sau khi mẹ mất,

bố định tái hôn với người khác,

cô ấy vứt hết đồ đạc của mẹ, cho tôi uống sữa hỏng và cấm bố ôm tôi.

Đêm khuya, tôi trùm chăn khóc thầm,

đột nhiên thấy những dòng chữ lạ hiện ra:

【Tri Tri đừng khóc, đi tìm ông ngoại đi.】

【Tri Tri à, ông ngoại cháu là chủ tịch tập đoàn Nam Dương, cậu là ca sĩ nổi tiếng, dì nhỏ còn lợi hại hơn.】

【Tri Tri tiến lên, các dì sẽ không để cháu trở thành nữ chính ngược tàn như mẹ cháu!】

1

Tôi kéo chăn xuống, thò đầu ra ngoài, cố hiểu những chữ vừa thấy.

Lên sáu, tôi chưa hiểu "nữ chính ngược tàn" là gì,

nhưng biết rõ ông ngoại và tập đoàn Nam Dương.

Trước khi mất, mẹ đưa tôi nửa tấm ảnh ông ngoại,

dặn nếu bố không thương tôi nữa thì mang ảnh đi tìm ông.

Lúc ấy bố còn thề sẽ không tái hôn,

thế mà giờ mắt bố chỉ có dì Kiều Tuyết và em trai trong bụng, tôi ngã cũng không thèm nhìn.

Có lần sốt 40 độ, bà Lưu gọi cả chục cuộc không ai nghe máy,

cuối cùng phải liều mất việc tự cho tôi uống hạ sốt.

Hôm ấy bà Lưu vừa khóc vừa cười, nói chắc mẹ phù hộ nên tôi không bị sốt thành đần.

2

Đang phân vân có nên đi tìm ông ngoại chưa từng gặp,

thì chữ hiện lên bảo nếu ở lại, dì Kiều Tuyết sẽ ngày càng hành hạ tôi,

đến năm 16 tuổi, bố phá sản, nhà ngoại bị hại, dì ấy sẽ b/án tôi cho Thượng Quan Dược rồi mang 10 tỷ xuất ngoại.

"Thượng Quan Dược... là anh Thượng Quan đó ạ?"

Tôi tròn mắt ngạc nhiên.

Anh ấy hơn tôi năm tuổi, mỗi lần gặp đều chế nhạo tôi,

không hiểu sao lại bỏ tiền m/ua tôi,

chẳng lẽ không biết m/ua b/án trẻ con là phạm pháp?

Nghe tôi nói, mấy dòng chữ bỗng cuồ/ng nhiệt:

【Aaaaa đúng như Hứa Vi Vi đoán, Tri Tri thấy được bình luận của chúng ta!】

Hứa Vi Vi?

Mẹ tôi?

Các dì này quen mẹ tôi!

【Mọi người ơi, cố lên, nếu Tri Tri không thoát khỏi cốt truyện là do chúng ta chưa đủ nỗ lực!】

【Yên tâm, đối phó gã tồi chị có cả đống kinh nghiệm, Lục Tư Minh với Thượng Quan Dược mà không ch*t, chị cho bạn trai cũ đ/á đầu chị như bóng.】

...

Các dì bàn tán hồi lâu rồi trở lại vấn đề chính:

【Tri Tri à, cháu phải chạy ngay, Thượng Quan Dược còn tệ hơn bố cháu!】

【Tri Tri, trong truyện này chỉ có ông ngoại cháu đủ sức đối đầu với họ Thượng Quan, người nhà ông ngoại đều ngầm giúp cháu, nếu cháu đến sớm họ sẽ nhận cháu.】

【Nếu cháu và ông ngoại có thể c/ứu nhau, đó hẳn là điều mẹ cháu mong nhất.】

C/ứu ông ngoại... là điều mẹ mong ư?

Trái tim bé nhỏ đ/ập thình thịch, tôi lăn đùng xuống giường,

lấy tấm ảnh ông ngoại trong hộp.

Trong ảnh, ông ngoại đẹp trai cười hiền hậu, đôi mắt sáng trong như mẹ tôi.

Nhìn đôi mắt quen thuộc ấy, tôi quyết định.

Bố đã không thương tôi nữa, ngày mai tôi sẽ đi tìm ông ngoại.

3

Sáng hôm sau, tôi đeo ba lô nhỏ, cầm ảnh ông ngoại, lén rời khỏi nhà.

【Hôm nay Tri Tri dễ thương quá, đeo ba lô như búp bê vậy, sao không đợi tài xế tự đi học?】

【Tri Tri đi học đâu có hăng hái thế, cháu đi tìm ông ngoại đấy!】

【Tốt quá Tri Tri, tránh xa thằng bố vô trách nhiệm, tránh xa cuộc đời tồi tệ!】

Thằng bô...

Các dì nói chuẩn quá!

Vừa rồi bà Lưu bảo bố định đổi phòng công chúa của tôi thành phòng em trai,

đây là phòng mẹ tự tay trang trí cho tôi,

bố chưa hỏi ý đã tự tiện tặng phòng cho em, thật quá đáng!

Tôi nắm ch/ặt tay, kiên quyết bỏ nhà ra đi.

Chỉ có điều nhà bố ở lưng chừng núi, không xe bus cũng không taxi.

Tôi phải lần từng bước xuống núi,

may có các dì đồng hành nên chẳng thấy sợ.

Qua lời họ, tôi biết ông ngoại luôn dằn vặt vì cái ch*t của mẹ,

còn cậu và dì nhỏ cũng vì thế mà xa cách ông.

【Tri Tri à, nếu giờ ông ngoại, cậu và dì nhỏ đoàn kết lại,

cả họ Lục lẫn họ Thượng Quan đều không đáng để các người trị.】

"Đoàn kết với ông ngoại, cậu và dì nhỏ hả? Các dì yên tâm, Tri Tri nhớ rồi."

Tôi ngẩng mặt lên trời cười tươi.

Đột nhiên chữ chạy nhanh đến mức tôi suýt không theo kịp:

【Tri Tri, chạy đi!】

【Tri Tri, bà Lưu và tài xế đang đi tìm cháu, trốn mau!】

【Nếu bị bắt, bố và dì Kiều Tuyết sẽ đưa cháu về quê đấy!】

【Đừng hoảng, bên trái có đường nhỏ, chạy vào đó!】

4

Nhìn sang trái, quả nhiên có lối mòn khuất trong bụi cây.

Vì hôm qua mưa, đường lầy lội toàn bùn đất.

Tôi ngần ngừ đứng lại, hôm nay gặp ông ngoại nên mặc váy đẹp và giày công chúa,

đi đường này chắc hỏng hết.

【Tri Tri cứ mạnh dạn đi, các dì đi cùng cháu.】

【Đây là đoạn đường lầy cuối cùng của đời cháu, vượt qua là đến chỗ ông ngoại.】

【Tri Tri cố lên nào!】

Thấy các dì động viên, tôi không do dự nữa, lao vào bụi cây.

Con đường này khó đi kinh khủng.

Tôi ngã năm lần, tay chân đầy vết xước, suýt làm mất ảnh ông ngoại.

Nhưng tôi không dám khóc hay dừng lại, cuối cùng cũng đến được tập đoàn Nam Dương theo chỉ dẫn.

【Tri Tri ơi, ông ngoại tới kìa!!!】

【Ông ngoại đang ở cổng chính!】

【Giây phút thay đổi số phận đây rồi!】

Nước mắt ngừng rơi vì xúc động, tôi hít mạnh sạch nước mũi,

chạy như bay về phía cổng chính, nhận ngay ra ông ngoại phong độ đang đứng đó.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Tôi giấu một trăm triệu thỏi vàng trong ổ chó của nhân tình

Chương 6
Buổi tối, tôi cảm thấy không khỏe nên đã đi đến hiệu thuốc. Sau khi về nhà, tôi phát hiện chồng tôi Thôi Chí Viễn đã chết trong bồn tắm. iPad của anh ấy đã rơi xuống nước, và ổ cắm điện được đặt cạnh bồn tắm. Quan sát thấy có vẻ là chết do điện giật, tôi vội vàng tắt nguồn điện và gọi 110, 119, 120. Đồn cảnh sát và bệnh viện cùng nhau cấp giấy chứng tử, hủy hộ khẩu, và đưa đến nhà hỏa táng để cấp giấy hỏa táng. Ngày hôm sau, tôi lại cầm những giấy tờ này đến cơ quan dân chính để nhận trợ cấp tang lễ. Tôi đã mua cho anh ấy một chiếc hũ tro cốt siêu đắt: 'Thôi Chí Viễn, nhìn này, anh luôn muốn mọi thứ tốt nhất, ngay cả hũ tro cốt cũng vậy.' Tài sản thừa kế thực sự rất nhiều, ngoài ở Thành Đô ra, tôi chưa từng thấy nhiều số không như vậy.
Hiện đại
Gia Đình
Nữ Cường
0