Anh trai lập tức gọi điện cho Sở Giáo dục, chỉ vài ngày sau, tất cả các trường học đều tổ chức buổi diễn thuyết về giáo dục an toàn.

Còn anh tôi chính là nhà tài trợ cho các buổi diễn thuyết đó.

Tôi đã đ/á/nh bại Mông Mông để trở thành hoa khôi lớp mới.

Hàng ngày đều có người nhờ tôi chuyển tình thư và đồ ăn vặt cho anh trai, dĩ nhiên tình thư thì tôi đưa cho anh còn đồ ăn thì tôi giữ lại.

Anh trai nuôi tôi như con gái ruột, ngoài giờ làm việc thì anh chỉ đến lớp học thêm để học cách trở thành một người giám hộ đúng chuẩn.

Ngày nào anh cũng được tiếp thu đủ loại triết lý sống.

Anh chẳng còn thời gian nghĩ đến Khương Đình Đình, càng không có thời gian tìm cách t/ự t* nữa.

Trung thu sắp đến, anh còn đặc biệt dẫn tôi đi may đo trang phục dự lễ.

Bố mẹ gọi điện báo không về được, anh trai thẳng thừng bảo không cần về vì anh tự lo được.

Chín tháng sau, Khương Đình Đình hạ sinh đứa con.

Nhưng khi nhìn màu da đứa bé, mặt Khương Đình Đình đen sầm lại.

"Đứa... đứa nhỏ này sao lại đột biến gen thế này!"

Bác sĩ nhếch mép, không nhịn được nhắc nhở: "Cô ơi, đột biến gen không phải kiểu này, đứa bé hoàn toàn không cùng chủng tộc với cô. Cha nó chắc phải là người da đen."

"Không thể nào! Tuyệt đối không thể! Bố đứa bé là Phó Đình Triết, không thể là người da đen được!"

Khương Đình Đình gần như phát đi/ên, giờ cô ta không cần đi xét nghiệm nữa.

Vì bằng mắt thường cũng đủ thấy đứa bé không phải con của Phó Đình Triết!

"Không, ta không thể thua! Ta vẫn còn cơ hội!"

Bác sĩ lại xem bản báo cáo rồi nói thêm: "À cô ơi, quên nói với cô, hình như cô mắc bệ/nh rồi, may mà chúng tôi đã đề phòng, không thì m/áu cô làm ô nhiễm phòng khám, cô đền sao nổi! Tôi đã báo cáo rồi! Sau này nhớ uống th/uốc đều. Đứa bé cũng có thể bị lây nhiễm, cô chú ý đấy!"

Giọng điệu bác sĩ đầy kh/inh thường.

Đối với loại người vừa mắc bệ/nh lại giấu giếm tình trạng sức khỏe như cô ta, bác sĩ gh/ét cay gh/ét đắng.

Khương Đình Đình không dám nhìn đứa bé lấy một lần.

Khi ra khỏi phòng sinh, cô ta bỏ mặc đứa trẻ rồi lén bỏ trốn.

Bệ/nh viện lập tức báo cảnh sát.

Cảnh sát bắt giữ Khương Đình Đình vì tội bỏ rơi con cái.

Cô ta không thừa nhận đó là con mình, nhưng camera giám sát rõ nét như ban ngày, không thể chối cãi.

Vì cô ta sinh con với người da đen, Tề Yến cũng thẳng tay ruồng bỏ Khương Đình Đình.

Khương Đình Đình luôn muốn gặp Phó Đình Triết, nhưng Phó Đình Triết lúc nào cũng bận không tiếp cô ta.

Vì dạo này tôi bị mấy chàng trai theo đuổi khiến anh ấy rất phiền n/ão.

"Tâm Tâm à, nghe anh nói này. Con mắt của em ở tuổi này chắc chắn khác khi trưởng thành, mấy cậu trai mẫu giáo thì có gì hay ho đâu? Chỉ biết nói vài câu ngọt ngào! Em không được để người ta lừa đâu!"

"Nhưng anh ấy còn giúp em lau bàn ghế mà."

"Đó chỉ là th/ủ đo/ạn lấy lòng thôi, em không được mắc lừa, con trai không chi tiền cho con gái thì không phải trai tốt."

"Nhưng anh ấy m/ua kẹp tóc cho em."

"Kẹp tóc thì đã sao? Anh dẫn em đi m/ua! Bố mẹ thật đấy! Đã bảo nuôi con gái phải phú quý mà không nghe, cứ làm cái trò giáo dục bình dân, giờ thì toi! Để con cái hư hỏng hết rồi!"

"Anh đang lẩm bẩm cái gì thế?"

"Không có gì, anh không nói gì cả, lát nữa anh gọi cho bố mẹ bảo họ cứ chơi thêm vài ngày!"

Tôi: ...

Anh trai giờ hình như không muốn ch*t nữa, chỉ muốn giáo dục tôi cho tốt.

"Anh bảo em nhé, vật chất không quan trọng bằng nhân phẩm. Em có hiểu nhân phẩm là gì không? Không sao, không hiểu anh giảng cho..."

Anh trai bắt đầu giảng giải, tôi không nhịn được ngáp dài.

C/ứu tôi với, cái ông lắm lời này định c/ứu rỗi ai đây.

"Em gái, em có nghe không?"

"Dạ em nghe rồi, có anh thật tốt quá. À mà Mông Mông có quần áo do anh cô ấy tự tay làm đấy. Ước gì em cũng có người anh như thế..."

"Tự tay làm? Thằng này gh/ê thế? Đợi đã, hình như hắn đang làm ở công ty anh, anh điều hắn sang làm trợ lý!"

Anh trai chiều tôi mọi yêu cầu.

Hệ thống vang lên trong đầu: [Chúc mừng chủ nhân, nhiệm vụ hoàn thành. Có thể hưởng thụ thành quả ở thế giới này rồi!]

Tôi khẽ nhếch mép cười.

Cuộc sống sung sướng ở thế giới này đã chắc như bắp.

Bố mẹ nhắn tin: Vẫn là con gái đáng tin cậy, sau này gia sản giao hết cho con!

Tôi bật cười.

[Hết.]

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm