Khi làm theo hệ thống đến trại trẻ mồ côi nhận nuôi nữ chính, đột nhiên một dòng bình luận hiện ra trước mắt tôi.
【Thật tốt quá, cuối cùng cô gái ngoan ngoãn hiểu chuyện cũng thoát khỏi nanh vuốt của nữ phụ rồi!】
【Chỉ là nữ phụ cũng đáng thương, bị cặp vợ chồng kia đưa đi... Đứa trẻ chưa từng cảm nhận tình yêu sẽ không biết yêu người khác, nếu không xảy ra chuyện đó, có lẽ cô ấy đã không trở nên như vậy?】
【Người trên đừng đùa nữa, nữ phụ vốn đã là đứa trẻ hư ngang ngược không biết trời đất, nghĩ đến những việc cô ta làm tổn thương nữ chính sau này, có đáng thương chỗ nào?】
Tôi ngẩn người, mỉm cười với cô bé đang chống nạnh trong góc phòng ra vẻ ngầu lòi nhưng không giấu nổi vẻ thất vọng.
"Nhưng mẹ cũng rất thích con đấy, có muốn về nhà với mẹ không?"
1
Nghe lời tôi, cô bé ngẩng phắt mặt lên, hai má "bừng" đỏ ửng.
Cô bé quay mặt đi, khẽ chế nhạo:
"Ai tin? Lần này định chơi trò gì? Nuôi con gái rồi sinh con trai lại trả về, hay là b/ắt c/óc?"
Dòng bình luận lướt nhanh:
【Ba gia đình nhận nuôi nữ phụ trước đều trả cô bé về, mãi đến khi cặp nông dân trông rất chất phác xuất hiện, nữ phụ mới theo họ đi. Ai ngờ biết mặt không biết lòng, họ chỉ muốn thỏa mãn sở thích quái đản của người đàn ông, nữ phụ căn bản không tin vào tình thân.】
【Người trên đừng có lòng tốt thái quá! Sao không nói nữ phụ ở trại trẻ luôn b/ắt n/ạt nữ chính, còn tranh cơm của cô bé? Sau này khi người đàn ông đó té sông, nữ phụ chẳng phải cũng đứng nhìn không c/ứu sao?】
【Đứa trẻ hư từ nhỏ đã thích dùng ná b/ắn người, lớn lên làm sao ngoan được?】
Tôi ngạc nhiên nhìn cô bé, bề ngoài bướng bỉnh là thế mà hành động cũng đầy cá tính.
Hợp gu tôi quá.
Ánh mắt tôi tràn đầy vẻ hài lòng.
"B/ắt c/óc gì chứ? Ở Đông Bắc mà thế là ăn đò/n ch*t đi được ấy, phù phù."
"Mẹ thích tính cách con lắm, về nhà mẹ dẫn con đi b/ắn chim nướng ăn nhé, đi không?"
Dù hệ thống có nói trước nhà nữ chính ở phương Nam, sau này phát triển tình tiết cũng ở đó.
Nhưng nhà tôi ở phương Bắc cơ, xuyên sách rồi tôi vẫn phải đưa các con về đó thôi.
Hai đứa trẻ trông g/ầy gò nhỏ bé, về nhất định phải nuôi cho chúng khỏe mạnh.
Ánh mắt Tư Tư lóe lên, nuốt nước miếng ực một cái.
"Thật chứ? Nói dối là chó con."
Tôi gật đầu, thật như đếm.
Viện trưởng trại trẻ có chút lo lắng, bà xót xa nhìn Miên Miên đang khóc, kéo tôi tránh hai đứa trẻ rồi hỏi nhỏ:
"Chị không phải đã quyết định nhận nuôi Miên Miên rồi sao? Tư Tư đứa trẻ này tâm tư nh.ạy cả.m, tôi không sợ gì khác, chỉ là mấy gia đình trước đều trả bé về, tâm lý đứa trẻ này rất nặng nề. Lại thêm hai đứa cùng tuổi, miệng không nói nhưng trong lòng luôn so bì."
"Tôi sợ nếu Tư Tư lại bị trả về, sẽ để lại tổn thương tâm lý cho cháu."
Viện trưởng thật sự lo lắng cho lũ trẻ.
Tôi nhìn hai đứa trẻ không xa, Miên Miên đang nhìn xuống chân, tay siết ch/ặt con gấu bông cũ kỹ, nước mắt lã chã rơi.
Tư Tư thì khá bình tĩnh, chỉ liếc nhìn Miên Miên rồi quay mặt đi.
Tôi quay sang, cười với vị viện trưởng đang đầy lo âu:
"Không sao đâu, hai bảo bối tôi nuôi được hết."
"Xinh xắn thế này, tôi đều thích cả, cho tôi nhận cả hai nhé?"
2
Khi cả nhà đi du lịch, tôi gặp t/ai n/ạn rồi xuyên sách.
Có thứ tự xưng hệ thống bảo tôi đến trại trẻ Ánh Sao nhận nuôi nữ chính.
Tôi hỏi nó: "Gì cơ? Chưa kết hôn sao nhận con nuôi?"
Hệ thống làm giúp tôi giấy tờ hợp lệ, bảo đứa đáng thương dễ thương nhất chính là nữ chính.
Đợi nuôi nữ chính lớn hoàn thành nhiệm vụ, tôi có thể trở về thế giới cũ, vụ t/ai n/ạn cũng sẽ biến mất.
Món hời như thế, tôi đồng ý ngay không do dự.
Nhưng khi đến nơi, tôi nhìn trái nhìn phải.
Thích cả hai.
Bình luận nói Miên Miên là nữ chính, Tư Tư là nữ phụ, cũng là nhân vật đối chứng.
Hai người quen biết từ nhỏ ở trại trẻ, được các gia đình khác nhau nhận nuôi, một đứa thông minh lương thiện, đứa kia đ/ộc á/c ích kỷ.