Mãi đến khi buổi tiệc rư/ợu kết thúc, tôi mới gặp lại Tô Đình. Cô ta vẫn diện trang phục lộng lẫy, đứng trước cửa tiễn khách. Ánh mắt đắm đuối khi nhìn Kỷ Bá Đạt khiến tôi nổi hết da gà.

Sau khi tiễn khách, mẹ hỏi chuyện gì đã xảy ra. Tôi thuật lại mọi chuyện tỉ mỉ. Nghe tin Tô Đình buông lời đe dọa trong nhà vệ sinh, ngay cả mẹ cũng không nhịn được cười. Bà vỗ vai tôi: 'Chơi đùa thì cứ chơi, nhưng đừng quá đáng, coi chừng đẩy người ta vào đường cùng.'

Ai ngờ Tô Đình lại kể với cha về việc Kỷ Bá Đạt 'có tình ý' với cô ta, nhờ ông mai mối. Nhưng giờ đây gia đình cha đã sa sút, mọi việc đều phải nhờ mẹ, ngay cả việc sắp xếp gặp mặt Kỷ Bá Đạt cũng phải c/ầu x/in mẹ.

Mẹ nhìn Tô Đình từ đầu đến chân, nói giọng đầy ý nghĩa: 'Đình Đình à, những thứ không thuộc về con thì đừng cưỡng cầu. Cứ cố chấp theo đuổi, chỉ chuốc lấy nh/ục nh/ã mà thôi.'

Tô Đình vẫn nằng nặc c/ầu x/in. Bất đắc dĩ, mẹ gửi thiệp mời Kỷ phu nhân và Kỷ Bá Đạt. Nhìn Tô Đình hớn hở đi chọn váy, mẹ quay sang hỏi tôi: 'Con biết tại sao cha lại bảo vệ cô ta đến thế không?'

Chưa kịp trả lời, mẹ mở điện thoại đưa tôi xem một tấm hình - đó là giấy khám th/ai. Mẹ cười lạnh: 'Mẹ ruột của Tô Đình đã mang th/ai 3 tháng, lại là con trai. Con sắp có em trai rồi đấy.'

Tôi nắm lấy bàn tay hơi lạnh của mẹ: 'Mới 3 tháng thôi, chưa cần vội.'

Mẹ gượng cười: 'Thời gian tới, hai mẹ con mình phải đề cao cảnh giác. Đợi giải quyết xong chuyện này, sẽ tính sổ với cha con sau!'

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Thuốc Ức Chế Của Chú Cún Mít Ướt

Chương 15
Tôi là một Beta vô cùng bình thường, nhưng lại là thuốc ức chế hữu hiệu nhất của Mạnh Kỳ Niên. Để chữa trị chứng rối loạn pheromone của hắn, cha hắn đã bỏ ra một khoản tiền khổng lồ để "mua" tôi trong 5 năm. Mạnh Kỳ Niên trong kỳ mẫn cảm thì bám người và ngoan ngoãn, ôm tôi gọi là "vợ", rồi hôn hít cọ xát. Nhưng sau khi kết thúc, hắn lại buông lời cay nghiệt với tôi: "Chẳng qua chỉ là công cụ, còn tưởng mình quan trọng lắm sao." Cho đến một lần, trong bữa tiệc xuất hiện một Omega có độ khớp 90% với hắn. Tôi nghĩ đã đến lúc nhận tiền rồi rời đi, thế nên nói lời chia tay và nhanh chóng biệt tăm. Nhưng Mạnh Kỳ Niên, kẻ vốn luôn vô tâm lại phát điên đập phá tan nát cả bữa tiệc. Hắn tự mình rạch tuyến thể, vừa khóc vừa chạy đến cầu xin tôi: "Vợ ơi, về đi mà… hu hu… Anh là cún ngoan mà… đừng bỏ anh mà…"
1.08 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
6 Vào Hạ Chương 17
9 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm