Kiều Hạ

Chương 10

26/10/2025 14:24

Quả nhiên, mẹ tôi nắm tay tôi đặt vào tay Hầu Tuấn Phi, siết ch/ặt hai bàn tay chúng tôi lại với nhau.

"Hạ Hạ, Tuấn Phi đã hứa với mẹ rồi, nếu sau này còn dám làm con tổn thương, mẹ sẽ đ/á/nh ch*t nó."

Tôi rút tay lại gắt gao.

Hầu Tuấn Phi nắm ch/ặt không buông, ánh mắt đáng thương nhìn tôi: "Vợ yêu, cho anh thêm một cơ hội nữa nhé."

Tôi nhíu mày: "Buông ra."

Hầu Tuấn Phi lại càng siết ch/ặt hơn: "Anh đã mời bố mẹ anh, bạn bè thân thiết của chúng ta, cả Lý tổng công ty em đến đây rồi."

Giọng tôi cao vút: "Cái gì? Anh mời Lý tổng đến làm gì? Còn chưa đủ nh/ục nh/ã sao?"

Thực ra chiều hôm qua, Lý tổng đã gọi điện báo trước cho tôi, nói Hầu Tuấn Phi đã chặn ông ở tầng hầm công ty, tha thiết mời ông dành chút thời gian.

Hầu Tuấn Phi nói sẽ cầu hôn lại lần nữa, mời Lý tổng làm nhân chứng.

Lý tổng hỏi ý kiến tôi.

Tôi cười lạnh: "Không cần đâu, chỉ là trò diễn của gã đó thôi."

Lý tổng bảo ông thích xem kịch, muốn đi.

Thật là bó tay.

Biết làm sao được?

Đã "b/ắt c/óc" sếp của tôi đến rồi, nếu tôi không đi, ai sẽ trả lương cho tôi đây?

20

Hầu Tuấn Phi đã đặt trước một phòng tiệc nhỏ.

Trong phòng được trang trí công phu với hoa hồng và bóng bay hồng.

Khách mời không nhiều, chỉ có bố mẹ anh ta, mẹ tôi cùng anh chị dâu, bốn người bạn chung và sếp của tôi.

Vừa bước vào cửa, tôi đã thấy anh trai tươi cười chào đón khách.

Anh trai tôi là mẫu đàn ông phương Bắc điển hình, vạm vỡ và giọng sang sảng: "Bác, cô mời ngồi đi ạ! Uống gì không ạ? Đừng khách sáo nhé!"

Bố mẹ nhà họ Hầu - một người là giáo viên, người kia làm trong ngành giáo dục, tự nhận là gia đình nho giáo, khá bảo thủ và không ưa anh trai tôi - người bỏ học cấp ba để đi làm.

Tất nhiên, họ cũng coi thường tôi - xuất thân từ nghề sales, cho rằng một cô gái tốt nghiệp đại học dân lập hạng ba như tôi không xứng với cậu con trai tiến sĩ danh giá của họ.

Khi mới yêu nhau, Hầu Tuấn Phi dẫn tôi về nhà, mẹ anh ta đã "thẳng thắn" hỏi tôi: "Công việc của cháu có phải tiếp khách uống rư/ợu không?" và "khuyên" tôi không nên xịt nhiều nước hoa, váy phải dài quá gối nếu không sẽ bị cho là không đứng đắn.

Lúc này, trước sự nhiệt tình của anh trai tôi, họ chỉ gật đầu cười xã giao, liếc mắt nhìn nhau tỏ ý kh/inh thường.

Anh trai tôi tiếp đón bố mẹ nhà họ Hầu xong, lại quay sang tiếp Lý tổng, hai tay nâng ấm trà rót nước.

"Ngài hẳn là Lý tổng rồi! Em gái tôi thường nhắc đến ngài, nói ngài rất giỏi, những năm qua cảm ơn ngài đã dìu dắt cô ấy."

Lý tổng vỗ vai anh tôi, đùa cợt: "Ồ, tôi thấy anh còn khéo ăn nói hơn cả em gái, có hứng thú đến công ty chúng tôi làm việc không?"

Anh tôi nhanh nhảu đáp: "Vậy thì còn gì bằng."

Lúc này, bạn thân thấy chúng tôi vào, đứng dậy vẫy tay: "Dì, Hạ Hạ tới rồi à!"

Tôi gật đầu cười, nhìn về phía anh trai.

Anh tôi khẽ gật đầu, chớp mắt ra hiệu.

Thực ra tối hôm trước, anh tôi đã gọi điện báo: Hầu Tuấn Phi lái xe đến nhà tôi, chắc là muốn nhờ gia đình khuyên tôi quay lại.

Anh hỏi ý tôi thế nào.

Tôi bảo: "Họ mời thì anh cứ đến thôi."

Dù sao việc hủy hôn cũng cần hai bên gia đình ngồi lại nói chuyện, đây cũng là cơ hội.

Tôi dắt mẹ đến chỗ ngồi cạnh bạn thân.

Vừa ngồi xuống, tôi đã cảm nhận được ánh mắt không thiện cảm từ "bà mẹ chồng tương lai cũ".

Bà ta liếc tôi một cách khó chịu, thấy tôi không đáp lại hay chào hỏi, tức gi/ận ném khăn ăn xuống bàn, lẩm bẩm: "Thật là vô giáo dục."

Ừ, tôi nghe thấy đấy.

Mẹ tôi thì nở nụ cười thân thiện, hơi nghiêng người sang phía họ: "Thông gia ơi, hôm nay các vị đến từ mấy giờ thế?"

Mẹ họ Hầu giọng điệu chua ngoa: "Mấy giờ đến chẳng phải do Tiểu Kiều quyết định sao?"

Bố họ Hầu lén kéo vợ, ra hiệu bảo bà ta nhẫn nhịn.

Tôi bật cười lạnh.

Bạn thân khẽ áp tay lên miệng thì thầm: "Nãy bà mẹ chồng cũ của cậu cứ khoe khoang với sếp cậu về cậu con trai tiến sĩ 985 giỏi giang thế nào, còn dò hỏi xem cậu làm việc có tốt không? Ki/ếm được bao nhiêu tiền?"

Tôi vội hỏi: "Lý tổng nói gì?"

Bạn thân nhịn cười: "Nói gì ư? Sếp cậu xảo quyệt lắm, nói chuyện một lúc đã moi được cả thông tin lương hưu của bả, số dư tài khoản sau khi trang trải tiền nhà cho các con. Bà mẹ chồng cũ của cậu sau đó mới vỡ lẽ, mặt đỏ tía tai, lẩm bẩm bảo dân buôn b/án nhiều mưu mẹo quá."

Tôi bật cười, hôm nay ông sếp "đen đủi" này cũng khá ra dáng.

Đột nhiên, đèn trong phòng khách vụt tắt, bản nhạc trữ tình vang lên.

21

Trên màn hình lớn xuất hiện những bức ảnh của tôi và Hầu Tuấn Phi.

Đó là tấm ảnh chụp chung tại trung tâm luyện thi cao học và công chức thời mới quen.

Tôi không biết trang điểm, anh ta ăn mặc giản dị, cả hai đều ánh lên niềm hy vọng.

Tiếng nhạc vang lên ca khúc "Gió nổi lên", bạn thân kiêm bạn cùng phòng của Hầu Tuấn Phi - Đại Tiểu Phong cầm mic hát.

Hầu Tuấn Phi ôm bó hồng, từ từ bước lên bục.

Anh ta cầm mic cúi chào: "Cảm ơn người thân và bạn bè đã dành thời gian quý báo đến đây chứng kiến hạnh phúc của tôi và Hạ Hạ."

Nói xong, anh ta nhìn tôi đầy tình cảm: "Năm 2015, tôi và Hạ Hạ gặp nhau lần đầu trước cổng trường Đại học A, thoắt cái đã tám năm trôi qua."

Ngay lập tức, màn hình chiếu vài bức ảnh du lịch - tôi mặc áo phao ngồi trên thuyền cao su.

Dòng nước xiết, tôi hét lên sợ hãi, Hầu Tuấn Phi một tay cầm mái chèo, tay kia ôm ch/ặt tôi vào lòng.

Hầu Tuấn Phi kể đầy hạnh phúc: "Đây là chuyến du lịch đầu tiên của chúng tôi. Hôm đó cả hai đều rơi xuống nước. Tối đó, Hạ Hạ lên cơn sốt cao, nửa đêm tôi cõng cô ấy đến bệ/nh viện."

Đúng vậy.

Lúc đó tôi đã nói rõ với anh ta là hồi nhỏ suýt ch*t đuối nên rất sợ nước.

Anh ta bắt tôi đối mặt với nỗi sợ, ép tôi lên thuyền.

Trên màn hình, xuất hiện thêm những bức ảnh ôm hôn nhau cùng tấm hình chụp chung trước cổng trường Đại học A.

Hầu Tuấn Phi đã nghẹn ngào: "Năm đó tôi định thi Đại học A, thuê nhà gần trường, ngày ngày đến thư viện trường ôn thi."

"Năm đầu tiên, tôi không qua nổi điểm sàn quốc gia."

"Hạ Hạ động viên tôi ôn thi lại. Ngày công bố điểm, cả hai chúng tôi sốt ruột ngồi canh máy tính."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm