Chu Vi trang điểm lộng lẫy, bước đến trước mặt Cố Phong, nở nụ cười ngọt ngào và quyến rũ. Nhưng Cố Phong dường như không nhìn thấy cô ấy, vẫn đang chăm chú nhìn vào điện thoại.

Chồng iu nhất: 'Người đâu rồi?'

Trán tôi gi/ật giật: 'Hay là anh về trước đi? Giờ đông người quá.'

Chồng iu nhất: 'Cái dũng khí hôn anh lúc trước đâu rồi? Đừng có nhát gan, lại đây.'

Đồng thời, Cố Phong cũng ngẩng đầu lên. Anh nhìn Chu Vi trước mặt: 'Xin lỗi, cô có thể tránh sang một chút được không? Cô đang che mất người yêu tôi rồi.'

Mặt Chu Vi biến sắc. Mọi người xung quanh cũng kinh ngạc: 'Bạn gái hội trưởng Cố không phải là Chu Vi à?'

Chu Vi gượng cười: 'Cố Phong, anh đang đùa phải không?'

Cố Phong lạnh lùng: 'Chúng ta không thân thiết, đừng để tôi phát hiện cô lại lén chụp ảnh đăng lên mạng nữa.'

Mặt Chu Vi trắng bệch, x/ấu hổ vì bị bóc trần lời nói dối, bỏ đi khỏi hiện trường.

Bạn cùng phòng tặc lưỡi: 'Hóa ra Chu Vi tự đa tình, còn tưởng họ lâu ngày sinh tình cơ.'

Rồi giọng trở nên phấn khích: 'Vậy bạn gái thật của hội trưởng Cố là ai thần thánh thế, sao vẫn chưa tới?'

Tôi: Không dám đâu.

'Hội trưởng Cố hình như đang nhìn về phía chúng ta kìa! Trời ơi, anh ấy đang đi tới này!'

Cố Phong đã phát hiện ra tôi giữa đám đông. Khi anh bước tới trước mặt, cười tươi rói đưa cho tôi một túi trà sữa lớn, bạn cùng phòng bên cạnh đã ch*t lặng.

11

'Trời đất!'

'Thiệt luôn!'

'Trời ơi trời ơi!'

Cầm trà sữa về ký túc xá, tiếng kinh ngạc của các bạn cùng phòng vang lên không dứt. Cô bạn cùng lên với tôi đến giờ vẫn chưa hết bàng hoàng.

'Hứa Du, cậu yêu hội trưởng Cố từ khi nào vậy? Khai thật đi, khai thật thì được khoan hồng!'

'Nói mau nói mau, hôm nay không giải thích rõ ràng thì đừng hòng yên ổn xem phim!'

Đối mặt với 'tra khảo' của cả phòng, tôi thành thật khai báo: 'Hôm nay.'

Họ tỏ vẻ không tin: 'Vậy là cậu theo đuổi anh ấy hay anh ấy theo đuổi cậu? Sao bọn tôi không biết tí thông tin nào? Cậu giấu kín quá vậy!'

Tôi suy nghĩ một chút, rồi kể về mối qu/an h/ệ giữa mình và Cố Phong. Lập tức nhận về một tràng kinh ngạc:

'Trời ơi, sao tôi không có một người bạn thân từ thuở nhỏ đẹp trai thế chứ!'

'Hứa Du cậu nhẫn nại thật, bạn thân đẹp trai thế mà giờ mới ra tay. Là tôi thì từ hồi anh ấy mặc quần xà lỏn đã đặt trước rồi.'

Tôi: '...'

Sau khi biết chuyện tôi và Cố Phong yêu nhau, không hề có chế giễu như tưởng tượng. Các bạn cùng phòng đều ủng hộ hết mực:

'Cố Phong bị người phòng ta thu phục rồi, đủ để chúng ta khoe cả năm.'

'Nếu không có cậu, làm sao bọn tôi được uống trà sữa hội trưởng Cố m/ua.'

'Trà sữa hội trưởng Cố m/ua ngọt gh/ê~'

Cả phòng trêu chọc tôi một trận. Tôi ngượng chín mặt, trong lòng lại có cảm giác kỳ lạ khó tả...

Bạn cùng phòng thì ủng hộ, nhưng diễn đàn trường lại không thiện chí như vậy. Mọi người đều đoán xem tôi dùng th/ủ đo/ạn gì để theo đuổi Cố Phong. Các bạn cùng phòng cố gắng bênh vực tôi trên mạng, nhưng chẳng ai tin.

'Bạn thân từ nhỏ của hội trưởng Cố? Thế tôi còn là vợ hứa hôn từ bé của ảnh nữa kìa.'

Kết quả là chính Cố Phong xuất hiện: 'Hứa hôn? Mẹ tôi chỉ công nhận Hứa Du làm dâu tương lai, cô là bà con nào thế?'

Lập tức không ai dám cãi nữa. Nhưng họ lại lập topic khác, đặt cược xem tôi và Cố Phong khi nào sẽ chia tay.

'Bạn thân từ nhỏ thì sao? Cuối cùng chắc bạn bè cũng không làm nổi.'

'Bạn thân không địch lại thiên giáng, sớm muộn cũng chia tay.'

Một tháng sau, mọi người bị t/át vào mặt. Họ tận mắt chứng kiến Cố Phong 'n/ão tình' đến mức nào: lúc lên lớp dính tôi, tan học dính tôi, ăn cơm cũng dính tôi, lại còn phải nắm tay liên tục. Không nắm tay là không chịu đi.

'Đây vẫn là hội trưởng Cố lạnh lùng ngày nào sao? Còn dính hơn cún cưng nhà tôi.'

'Đẹp trai thế mà lại n/ão tình, bạn gái ảnh kiếp trước c/ứu cả thế giới chắc.'

Khi tôi đưa những bình luận này cho Cố Phong xem, anh đang cọ cọ vào lòng tôi:

'Cố Phong, sao trước giờ em không phát hiện anh bị 'đói da' thế? Một phút không dính là khó chịu à?'

Giọng anh nhão nhoẹt: 'Ừ, anh thích dính em mà.'

Gương mặt điển trai ấy dù ở góc ch*t vẫn đẹp không tì vết. Tôi nghĩ kiếp trước mình chắc thật sự c/ứu thế giới.

Đột nhiên, tôi cảm nhận được 'vật thể' không thể phớt lờ. Mặt tôi đỏ bừng: 'Anh dậy đi!'

Anh vẫn ôm ch/ặt: 'Không không, thế này mới thoải mái.'

Tôi bất lực. Nhìn gương mặt ấy, m/a đưa lối q/uỷ dẫn đường mà thốt ra: 'Làm không?'

Chưa kịp chớp mắt, tôi đã bị đ/è xuống. Những nụ hôn như mưa trút xuống khắp người.

'Làm.'

'Đủ mọi tư thế đều được.'

Ngoài cửa sổ nắng vàng rực rỡ.

Trong phòng xuân sắc ngập tràn.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm