Hức...hức...

Anh ta vội vàng xin lỗi: "Xin lỗi em."

13

Tôi không thèm để ý, tự mình xuống giường.

Kết quả suýt nữa thì ngã chổng vó.

Anh ta ôm chầm lấy tôi.

Da thịt tôi lại chạm vào làn da anh.

Cảm nhận được vòng tay mạnh mẽ ấy.

Mặt tôi đỏ bừng.

Nhớ lại đêm qua.

Tôi hỏi gần gũi nhau chẳng phải nên nhẹ nhàng thôi sao?

Thế là anh bật vòi hoa sen, nước nóng bốc hơi nghi ngút cả phòng.

Rồi chúng tôi thỏa thích đắm chìm trong làn hơi nước ấy...

14

Anh ta quả thật rất dẻo dai.

Cũng rất có "bản lĩnh".

Tôi suýt nữa thì "lên mây".

Anh đỡ tôi ngồi dậy, nói: "Anh đã bôi th/uốc cho em rồi, hai ngày tới đừng vận động mạnh."

Tôi nói: "Chuyện này là ngoài ý muốn, cả hai đừng tiết lộ với ai kẻo mất mặt."

Anh gật đầu, nắm ch/ặt tay tôi nghiêm túc: "Em yên tâm, anh sẽ im lặng."

Tôi gật đầu.

15

Nhưng giữa nam nữ một khi đã có qu/an h/ệ thân mật thì khác xa hoàn toàn.

Như bữa trưa khi cả nhóm cùng ăn cơm.

Thái Tử Gia tự nhiên đẩy về phía tôi đĩa tôm nướng đã bóc vỏ sẵn.

Bạn trai tôi chẳng hề hỏi thăm về việc tối qua tôi không về phòng.

Lúc này tôi mới biết, sau khi tôi rời đi, cả nhóm đã chơi thâu đêm.

Bạn trai tưởng tôi cũng đang vui chơi.

Còn anh ta thì không rõ đã làm gì cả đêm.

Tôi nhìn đĩa tôm, mím môi rồi bắt đầu ăn.

Tôm nướng khá ngon.

16

Thái Tử Gia ngồi đối diện tôi, bạn trai ngồi cạnh.

Bạch Nguyệt Quang của bạn trai - Tần Vũ Tình ngồi đối diện anh ta, bên cạnh Thái Tử Gia.

Tần Vũ Tình nói: "Tĩnh An đối với Vi Vi tốt thật đấy. Có thể bóc giúp tôi một đĩa được không?"

Thái Tử Gia lau tay: "Mệt rồi."

Tần Vũ Tình hơi mất mặt.

Trong lòng tôi thầm hả hê.

Bạn trai liếc nhìn đĩa tôm, bắt đầu bóc, xong xuôi tự nhiên đặt trước mặt Tần Vũ Tình: "Ăn đi."

Trong lòng tôi bực bội!

Tần Vũ Tình liếc nhìn Thẩm Tĩnh An rồi ăn.

Nhưng vẻ mặt vẫn đầy u buồn.

Ăn xong, mọi người chuẩn bị đi câu cá biển.

Tôi đêm qua quá mệt, định về khách sạn ngủ nướng.

17

Bạn trai do dự nhìn tôi, lại liên tục hướng mắt ra phía bãi biển.

Anh ta rất muốn đi câu cá.

Vì Bạch Nguyệt Quang của anh cũng đi.

Tôi ân cần: "Anh đi đi, em ngủ một mình cũng được."

Anh ta áy náy nhìn tôi rồi chạy mất.

Lòng tôi trống rỗng.

Anh ta không mấy quan tâm đến tôi.

Ôi.

Tôi yêu một người không yêu mình.

Phải làm sao đây?

18

Khi đợi thang máy, trong ánh đèn phản chiếu, bóng Thái Tử Gia xuất hiện.

Anh đến gần, hỏi khẽ: "Vẫn đ/au à?"

Tôi nói: "Từ nay hai ta coi như không quen biết."

Anh tổn thương: "Tại sao?"

Thang máy đến, tôi bước vào.

Anh đi theo.

Tôi thì thầm: "Em không muốn người khác biết chuyện của chúng ta... Hôm nay anh quá đáng rồi, sao lại bóc tôm cho em? Người khác hiểu lầm thì sao?"

"Anh thấy em thích ăn nên làm vậy."

"Đừng thế nữa, em có bạn trai rồi."

Anh áp sát hơn, đẩy tôi vào góc thang máy.

Anh nói: "Anh nguyện làm tiểu tam của em, âm thầm yêu em, chỉ cần thỉnh thoảng em đến với anh."

Tôi kinh ngạc nhìn anh, không ngờ vẻ ngoài đẹp trai vậy mà đạo đức lại bại hoại thế!

Tôi vội lùi xa, sợ bị "lây nhiễm".

Tôi là cô gái ngoan mà!

19

Tối đó cả nhóm vui chơi trên bãi biển.

Bạch Nguyệt Quang của bạn trai đột nhiên hứng lên, cởi giày nhảy múa trên cát.

Chúng tôi đang nướng đồ ăn.

Có cả nhạc nền.

Khiến cô ta trông rất lãng mạn và nhiệt huyết.

Niềm vui của cô lây sang bạn trai tôi.

Cô ta nhìn Thái Tử Gia rồi kéo bạn trai tôi cùng nhảy.

Tôi biết, cô ta thích Thái Tử Gia nhưng không được đáp lại.

Nên dùng bạn trai tôi để kích Thái Tử Gia.

Cô ta đối xử với bạn trai tôi như chó cảnh.

Anh ta vẫn vui vẻ tiếp cận.

Chỉ có tôi - kẻ ngốc đứng đó đ/au lòng vì anh!

Không chịu nổi nữa, tôi bịt miệng chạy biến.

20

Tôi chạy đến một góc biển tối đèn.

Nhìn sóng vỗ, lòng tôi quặn thắt.

Tôi cần thời gian chấp nhận việc không được yêu.

Tôi ngồi thụp xuống, vẽ tên bạn trai trên cát.

Trước đây anh từng đối tốt với tôi.

Tôi ốm, anh đưa đi bệ/nh viện.

Kỳ thi cuối kỳ, anh đốc thúc tôi học để không trượt.

Luôn ở bên tôi.

Dịu dàng, chu đáo, lại là rich kid, giàu có giỏi giang, đúng chuẩn soái ca.

Như hoàng tử trong mơ.

21

Một bóng người đổ xuống.

Ngẩng lên, là Thái Tử Gia.

Thất vọng.

Tôi lại cúi đầu buồn bã.

Anh ôm tôi an ủi: "Muốn khóc thì cứ khóc đi."

Tôi nghẹn ngào: "Em luôn trân trọng anh ấy, chưa bao giờ coi anh ấy như thú cưng, sao anh ấy tự nguyện làm chó cho người ta?"

Thái Tử Gia xoa lưng tôi: "Vì hắn ta đê tiện."

Tôi lắc đầu: "Không, đều do Tần Vũ Tình, đối xử với anh ấy như đồ chơi."

Tôi muốn trả th/ù!

Cô ta coi người tôi thích như thú cưng.

Tôi cũng sẽ coi người cô thích như đồ chơi!

Còn tặng cho "chú chó" của cô ta cả bãi cỏ xanh!

Chính họ khiến cô gái ngoan hiền như tôi hóa đen!

22

Tôi nhìn thẳng mắt anh: "Anh thật lòng nguyện làm tiểu tam?"

Anh gật đầu.

Tôi hôn anh một cái.

Lòng nhẹ hẳn.

Không còn nghẹn ứ nữa.

Tôi nói: "Vậy em trả anh ba ngàn một tháng, không để anh làm không công đâu."

Anh cười khẽ: "Nhiều quá không? Anh không đáng thế."

Tôi nghĩ rồi đáp: "Một ngàn rưỡi vậy."

Thái Tử Gia nói: "Anh muốn được đầu tư cho em."

Tôi từ chối: "Em không chiếm tiện nghi đâu, cứ rõ ràng tiền trao cháo múc là tốt nhất."

Đời thường làm tiểu tam vẫn được nhận tiền mà.

Tôi là người thực thà, không thích lợi dụng người khác.

23

Tôi quá đ/au lòng.

Cần ai đó bên cạnh.

Cần những cái ôm và nụ hôn.

Anh nắm tay tôi, dẫn tôi phi thẳng về phòng.

Vừa đóng cửa, anh đã cuống quýt hôn tôi.

Tôi cũng bị kí/ch th/ích.

Đúng lúc chuông điện thoại reo.

Là bạn trai.

Tôi từ chối cuộc gọi.

Anh ta gọi thêm hai cuộc nữa, tôi vừa hôn Thái Tử Gia, vừa cởi áo anh, vừa ném điện thoại xuống thảm.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm