Tôi trực đêm, bố bạn trai đột ngột bị viêm ruột thừa cấp tính cần phẫu thuật gấp.
Tôi chuẩn bị các thủ tục tiền phẫu cho ông.
Vì việc này, bố anh cảm thấy không thể đối diện với tôi.
Mẹ anh thì coi thường nghề nghiệp của tôi.
Bạn trai nói không vượt qua được rào cản tâm lý nên đề nghị chia tay.
Ba ngày sau khi chia tay, tôi kết hôn chớp nhoáng.
01
Đang trong ca trực đêm, Trần Thừa - bạn trai tôi - gọi điện thông báo bố anh đ/au bụng mấy ngày, ban đầu tưởng đ/au dạ dày nên không để ý. Giờ tình trạng rất tệ. Anh hỏi tôi nên làm gì? Tôi bảo anh bình tĩnh, miêu tả chi tiết hơn.
Anh nói: "Mấy ngày trước bắt đầu đ/au vùng thượng vị, sau chuyển xuống hố chậu phải, buồn nôn, nôn ói, sốt..."
Đúng triệu chứng viêm ruột thừa cấp, tôi bảo anh lập tức đưa bố đến bệ/nh viện khoa Ngoại tổng hợp - nơi tôi đang trực.
Sau khi nhập viện, bác sĩ khám: cơ bụng co cứng, ấn đ/au, phản ứng thành bụng. Xét nghiệm: bạch cầu 20*10^9/L, bạch cầu trung tính 9.8*10^9/L; CT scan cho thấy ruột thừa sưng to, mỡ quanh ruột thừa mờ, dịch quanh ruột thừa. Bác sĩ thông báo cần mổ gấp.
Nhìn y lệnh, tim tôi như ngừng đ/ập: Vệ sinh vùng phẫu thuật, thông tiểu. Tôi hỏi bác sĩ: "Mổ nội soi thì không cần vệ sinh vùng kín chứ ạ?"
Bác sĩ phụ trách đáp: "Bệ/nh nhân lớn tuổi, thời gian phát bệ/nh dài, cần chuẩn bị cho cả hai phương án."
Thế này... đành vậy thôi.
02
Tôi chuẩn bị dụng cụ vệ sinh và thông tiểu, đẩy cửa phòng bệ/nh. Bố Trần Thừa nằm trên giường mặt tái nhợt, trán đầm đìa mồ hôi, vẻ mặt đ/au đớn. Tôi tự nhủ nghề y là thiêng liêng, không có gì phải ngại.
Nhưng khi thấy mẹ anh và Trần Thừa ngồi cạnh đó, lòng tôi bỗng dâng lên nỗi e dè. Cố lấy bình tĩnh: "Chú ơi, cháu sẽ vệ sinh vùng phẫu thuật cho chú, chú thả lỏng người nhé."
Ông nhìn tôi ngơ ngác - có lẽ không hiểu "vệ sinh vùng phẫu thuật" là gì. Trần Thừa bước tới. Tôi ra hiệu: "Anh giúp chú kéo áo lên, cởi quần ra. Em cần cạo lông từ bụng dưới đến 1/3 đùi trên."
Trần Thừa khựng lại một giây rồi làm theo. Tôi cố không nhìn phía mẹ anh - người luôn coi thường nghề y của tôi. Đeo găng, sát trùng, cạo lông. Tôi cố giữ hơi thở đều, động tác nhẹ nhàng thuần thục.
Khi cạo đến v*** n*** c**, tôi vẫn cảm thấy khó xử. Định dùng hai tăm bông kẹp lại cho dễ nhưng cảm thấy bất kính với bệ/nh nhân. Trần Thừa nhiều lần định giúp nhưng thấy tôi đã trải khăn vô trùng lại rút tay về. Ánh mắt anh tối sầm. Bố anh ban đầu nhắm nghiền mắt, sau đắp chăn kín đầu. Tôi nghiến răng hoàn thành công việc - đây là trách nhiệm nghề nghiệp.
Thao tác thông tiểu nhanh gọn nhất có thể. Tôi nở nụ cười chuyên nghiệp: "Chú chuẩn bị xong rồi ạ, lát nữa sẽ có người đưa chú vào phòng mổ." Nói xong, tôi đẩy xe dụng cụ chạy khỏi phòng như trốn.
Về trạm y tế, mặt tôi đỏ rực, toàn thân ướt đẫm mồ hôi. Đây chắc là ca thủ thuật khó xử nhất sự nghiệp y khoa của tôi. Ca mổ của bố Trần Thừa thành công, bệ/nh nhân được chuyển vào ICU theo quy trình.
Hết ca trực, Trần Thừa và mẹ vẫn chưa về phòng - có lẽ đã về nhà nghỉ ngơi. Hôm nay đáng lẽ là ngày chúng tôi đi đăng ký kết hôn, giờ kế hoạch tan vỡ.
03
Tôi và Trần Thừa quen nhau trong đám cưới đồng nghiệp Vương Diểu Diểu. Tôi làm phù dâu, anh làm phù rể.
Khi đoàn nhà trai đến đón dâu, chú rể hát xong bài. Tôi hé cửa định đưa yêu cầu thì Trần Thừa - chàng phù rể cao lớn - dùng sức đẩy cửa xông vào. Tôi né không kịp, trán bị thâm một cục nhỏ nhưng rất rõ trên gương mặt.
Đau quá, tôi trừng mắt nhìn anh. Anh giả vờ thương xót, dùng ngón tay chấm nước bọt định xoa lên trán tôi như kiểu bà nội tôi hay làm hồi nhỏ. Tôi hoảng hốt lùi lại.
Trần Thừa cười khẩy đắc ý, khiến tôi chỉ muốn đ/á cho vài phát.
04
Trên sân khấu lễ cưới, MC đùa: "Ồ ai đã 'hôn' lên trán xinh đẹp của phù dâu để lại nụ hoa thế này?"
Trần Thừa giơ tay nhận tội, cả hội trường cười ồ. MC còn nói quá lên: "Hai người có duyên đấy, phát triển thêm đi nhé!"
Tôi liếc anh đầu gi/ận dữ. Trần Thừa mỉm cười góc môi, ánh mắt đa tình. Phải công nhận anh rất đẹp trai. Một cô gái chưa yêu bao giờ như tôi hoàn toàn bối rối trước ánh mắt ấy. Tôi quay mặt đi, gò má nóng bừng.
Trong bụng m/ắng: "Đẹp trai thì giỏi gì? Nhìn đã thấy không phải hạng tốt!"
Đám cưới diễn ra sôi động, đến phần ném hoa cưới. Định lảng đi nhưng Diểu Diểu kéo tôi lại, bắt tham gia. Đành đứng vào hàng ngũ đón hoa.
Trần Thừa cũng đứng cạnh tôi, tỏ vẻ chăm chú đợi hoa. Khi cô dâu quay lưng ném bó hoa, đám đông reo hò. Tôi giơ tay định đón nhưng hoa trúng ngay đầu, tôi mất thăng bằng trẹo chân.
Suýt ngã thì một cánh tay vững chắc đỡ lấy tôi.
"Em không sao chứ?" Giọng Trần Thừa trầm ấm vang lên.
Tôi lắc đầu định bước đi nhưng cơn đ/au nhói khiến tôi suýt ngồi bệt. Anh vội đỡ lấy, lúc này tôi không dám kháng cự nữa. Để trông tự nhiên, anh gần như ôm tôi lên sân khấu.
MC đùa: "Có vẻ phù dâu xinh đẹp sẽ là người tiếp theo kết hôn nhỉ!"
"Cầu hôn đi... cầu hôn đi..." Vài người bắt đầu hò reo, cả hội trường hưởng ứng.
Tôi x/ấu hổ đến đỏ cả tai. MC đưa mic cho Trần Thừa.