Xét Nghiệm ADN

Chương 3

04/11/2025 09:03

Mọi chuyện đúng như dự đoán…

Những ngày Mễ Mễ nằm viện, Trình Ninh ngày ngày cáu gắt với tôi. Trong lòng tôi nảy sinh nghi ngờ không hợp thời: Hôm đó Trình Ninh bảo tôi đừng hối h/ận…

Chẳng lẽ… Mễ Mễ thực sự là con ruột của Trình Ninh?

Nhưng đứa bé đâu phải con tôi, vậy anh ta bảo tôi đừng hối h/ận về điều gì?

7

Ngày Mễ Mễ xuất viện, vết bầm trên mặt Trình Ninh đã bớt. Anh kéo tôi vào phòng ngủ, nói với giọng đầy lo lắng:

"Thiên Nghi, sau này em quan tâm Mễ Mễ nhiều hơn nhé. Trước đây hoàn cảnh gia đình cháu khó khăn, theo mẹ chịu nhiều thiệt thòi. Tuy còn nhỏ nhưng rất nh.ạy cả.m. Chúng ta chỉ nuôi cháu đến khi tốt nghiệp đại học thôi. Em từng sẵn lòng giúp đỡ cả một học sinh xa lạ…"

Mới mấy ngày mà đã vì Mễ Mễ mà cãi nhau với tôi?

Tốt nghiệp đại học nghĩa là còn gần 18 năm nữa. Biết bao chuyện sẽ xảy ra…

8

Em họ tôi đi ngang Hải Thành, không biết sự tồn tại của Mễ Mễ nên chỉ m/ua cho con trai tôi một con thỏ Judy.

Khi tôi vào bếp nấu ăn, hai đứa trẻ tranh giành đồ chơi, vừa lúc Trình Ninh về.

Anh m/ắng con trai tôi một trận, bảo nó không biết nhường chị.

Con trai khóc lóc: "Đây là đồ chị m/ua cho con, đến lượt con chơi mà…"

Trình Ninh gi/ật lấy đồ chơi đưa cho Mễ Mễ. Cậu bé chạy vào bếp ôm chân tôi nức nở:

"Hu hu… Mẹ ơi, bố thiên vị! Bố thiên vị! Hai đứa con đã thỏa thuận mỗi đứa chơi nửa tiếng mà…"

Tiếng nấc nghẹn ngào của con khiến tim tôi quặn thắt, ngọn lửa gi/ận dữ bùng lên…

Tôi bước ra phòng khách. Trình Ninh vẫn mặc nguyên đồ công sở, đang ôm Mễ Mễ trên ghế sofa dỗ dành. Thấy tôi, anh đặt bé xuống rồi kéo tôi vào phòng ngủ, tiếp tục chỉ trích:

Anh bảo tôi thiên vị, đối xử không tốt với Mễ Mễ, không biết dạy con trai nhường nhịn chị gái.

Thái dương tôi đ/ập thình thịch.

"Trình Ninh, chuyện trẻ con để chúng tự giải quyết được không? Người lớn lại thiên vị như thế, có ý nghĩa gì?"

"Nói đi nói lại em vẫn không coi Mễ Mễ như con ruột! Nếu là con đẻ của em, em có đối xử thế này không? Thẩm Thiên Nghi, trước đây em đâu như vậy! Anh biết rồi, em sợ sau này Mễ Mễ chia gia tài của Hạo Hạo…"

"Anh thấy tôi đối xử tệ với Mễ Mễ ở điểm nào? Từ miếng ăn giấc ngủ đến vệ sinh cá nhân, tôi lo từ A đến Z. Được thôi, nếu anh nghĩ tôi không tốt thì đưa cháu về nhà mẹ anh nuôi vài ngày đi."

Vì Mễ Mễ, anh có thể bắt tôi chịu thiệt. Nhưng bắt con trai tôi chịu oan…

Tôi không thể nuốt trôi cái cảnh bị anh bóp mũi bắt nín này.

9

Tình hình sớm có chuyển biến. Tôi được cử đi dự hội thảo học thuật ở thành phố nơi dì của Trình Ninh sinh sống.

Sau hội nghị, tôi m/ua quà đến thăm dì. Bà nắm tay tôi cảm ơn rối rít vì đã nuôi dưỡng cháu ngoại.

Tôi thử dò hỏi: "Mễ Mễ rất ngoan, tôi rất quý cháu. Nhưng phía Mễ Mễ… thật sự không còn người thân nào khác sao?"

Dì Trình Ninh ngập ngừng hồi lâu: "Con gái dì sau khi kết hôn nhiều năm không có con, đành phải nhận nuôi Mễ Mễ. Ai ngờ…"

Đôi mắt dì đỏ hoe khi nhớ đến người con gái đã khuất, còn lòng tôi như sóng cuộn thuyền chòng chành, cảm giác khó chịu như bị bóp nghẹt.

Mễ Mễ… là con nuôi ư?!

Sao Trình Ninh chưa bao giờ đề cập với tôi?

Dì tiếp tục: "Mễ Mễ cũng là đứa trẻ bất hạnh. May mà gặp được cháu. Tiểu Ninh nói cháu vẫn luôn muốn có một cô con gái…"

10

Tôi về nhà chưa kịp tra hỏi Trình Ninh thì anh đã xách vali đi công tác, nói chi nhánh có sự cố cần giải quyết. Anh dặn đi dặn lại tôi phải chăm sóc Mễ Mễ chu đáo.

Bực bội, tôi buông lời chua chát: "Nếu anh không yên tâm thì gửi cháu về nhà mẹ anh vài hôm. Khi nào về anh đón sau."

Trình Ninh bị chặn họng, mặt mũi khó chịu bỏ đi.

Ngày thứ ba anh đi vắng, giáo viên chủ nhiệm của Mễ Mễ gọi báo cháu bị thương. Tim tôi thắt lại.

Đúng là tránh voi chẳng x/ấu mặt nào!

Khi hớt hải chạy đến bệ/nh viện, con trai tôi đang đứng nép góc phòng với vẻ mặt oan ức. Bác sĩ nam điển trai đang khâu vết thương cho Mễ Mễ.

Tôi hỏi dồn dập: "Cháu bị thế nào? Có di chứng gì không? Ảnh hưởng chức năng sau này không? Có để lại s/ẹo không?"

Giáo viên định kéo tôi ra ngoài nói chuyện riêng nhưng tôi từ chối, mắt dán vào từng đường kim của bác sĩ.

Sau khi xử lý xong, bác sĩ chỉ vào phim chụp: "G/ãy xươ/ng, b/án trật khớp chỏm quay đã nắn lại, khâu năm mũi…"

"Cần thời gian dưỡng thương. Về vấn đề s/ẹo… tùy cơ địa và quá trình hồi phục. Tái khám đúng lịch, sau khi c/ắt chỉ sẽ đ/á/nh giá lại. Chúng tôi sẽ cố gắng hạn chế s/ẹo cho cháu."

"Đã tiêm phòng uốn ván vì vết thương do đinh rỉ gây ra, khá sâu…"

Tôi quay sang nhìn hai cô giáo. Họ vội giải thích:

"Có cái đinh bàn ghế bị lỏng, do sơ ý… Hạo Hạo đ/á/nh nhau với bạn…"

Tôi nhìn con trai. Cậu bé mặt tái mét, nghẹn ngào:

"Mẹ ơi, bạn Đinh Dịch trong lớp chị nói không hiểu Mễ Mễ nói gì, bảo chị là đồ ngốc nên con mới đ/á/nh nó."

Cô giáo vội xen vào: "Hạo Hạo là người ra tay trước. Mễ Mễ thấy hai đứa đ/á/nh nhau hoảng quá lùi lại, ngã phịch xuống nền nhà nên tay đ/ập trúng đinh."

Giọng tôi lạnh băng: "Vậy theo cô, lỗi là tại con tôi sao?"

"Không phải vậy phụ huynh ơi! Nhà trường có trách nhiệm khi học sinh bị thương. Nhưng Hạo Hạo đ/á/nh bạn trước cũng không đúng."

Đầu tôi nhức như búa bổ: "Hạo Hạo đ/á/nh bạn là sai, tôi sẽ bắt cháu xin lỗi. Nhưng Mễ Mễ bị thương do bạn bè xúc phạm…"

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Tôi Không Còn Là Con Thú Máu Lạnh, Nhưng Anh Trai Lại Phát Điên

Chương 6
Khi cô con gái giả sắp bị xe tải lớn đâm chết. Người anh trai lao lên, định cứu cô ấy. Ở kiếp trước, tôi đã dùng hết sức lực, kéo lại anh trai, không cho anh cứu cô con gái giả. Kết quả là cô con gái giả bị xe tải nghiền gãy đôi chân, không thể nhảy múa nữa, suy sụp và tự sát. Sau khi chôn cất cô ấy, tôi, người đã ngăn cản anh trai cứu cô con gái giả, trở thành tội nhân của cả gia đình. Anh trai đánh gãy chân tôi, mắng nhiếc: 'Mày là con thú máu lạnh, sao dám ngăn tao cứu Tân Tân!' Mẹ và bố tát tôi hàng chục cái, hối hận: 'Lẽ ra không nên nhận mày về, nhà chúng tao chỉ có Tân Tân là con gái, đồ độc ác như rắn rết, cút đi!' Họ không chữa trị vết thương chân cho tôi, còn ném tôi vào núi để mặc tôi sống chết. Cuối cùng, tôi bị chó hoang xé xác đến chết một cách thảm khốc. Khi mở mắt lại, tôi đã trở về thời điểm anh trai lao lên cứu cô con gái giả.
Hiện đại
Gia Đình
Nữ Cường
0
Xét Nghiệm ADN Chương 13