Tôi mở bài đăng đó ra xem.
【Cực hiệu nghiệm! Đồng bào bị vợ quản ch/ặt nên vào đây!】
Thời gian đăng bài đầu tiên là ba năm trước.
Trong bài viết, anh ta than thở về việc vợ trước sau như hai người. Trước khi cưới thì dịu dàng đáng yêu, sau khi cưới ngày nào cũng bắt anh ta làm việc, đứa con như thể đẻ cho riêng anh ta vậy, bắt anh ta ngày ngày giặt tã lót cho con.
Nhà này không có anh ta là không xong, vợ ở nhà chẳng làm gì cả, suốt ngày lại còn hò hét bắt anh ta đi chợ. Đàn ông con trai chẳng còn chút tự do nào, hoàn toàn bị hôn nhân trói buộc.
Mấy thằng đàn ông đ/ộc thân khác suốt ngày chè chén bên ngoài chẳng ai quản, còn anh ta giờ chỉ cần tối ra ngoài nhậu một chút là đã bị tra hỏi đi đâu làm gì.
Nhưng sau này qua thực chiến, anh ta đã rút ra kinh nghiệm, chính là giả ngốc giả đi/ếc. Để vợ thấy anh ta làm gì hỏng nấy, sau này sẽ chẳng nhờ anh ta làm việc gì nữa.
Bài đăng này có thời gian kéo dài khá lâu, lại thường xuyên cập nhật những chuyện vặt vãnh giữa tôi và anh ta.
Tôi bảo anh ta tan làm thuận đường ghé chợ m/ua hai củ khoai tây, anh ta miêu tả tôi thành: người phụ nữ sau khi cưới chẳng làm gì cả, đến m/ua rau cũng không thèm.
Tôi bảo anh ta đi họp phụ huynh cho con trai, anh ta lên mạng nói tôi không yêu con vô trách nhiệm, quả nhiên đàn bà đều m/áu lạnh.
Nhưng trước đây ngày nào tôi cũng đi chợ, từ họp phụ huynh mẫu giáo đến cấp ba của con trai, hầu như đều do tôi đi. Chỉ bảo anh ta đi một lần duy nhất, anh ta đã bắt đầu bịa đặt vu khống.
Về sau, chuyện lớn chuyện nhỏ anh ta đều lên bài đăng ch/ửi bới tôi vài câu. Thậm chí còn đăng cả ảnh mặt thật của tôi!
【Vợ tôi trông thế này đây, các anh em nhớ kỹ tìm đối tượng đừng chọn loại này, phải tìm người dịu dàng đảm đang xinh đẹp. Nhìn đôi mắt cô ta đặc biệt dữ tợn, đúng là mụ đàn bà hung dữ!】
Ngay bên dưới, các bài đăng đều bình phẩm về ngoại hình của tôi. Nhưng anh ta hoàn toàn không nhắc đến ngoại hình và điều kiện của bản thân.
Tôi tức gi/ận định báo cáo bài viết, thì lúc này chồng tôi trên giường trở mình, đột nhiên tỉnh dậy.
"Vợ à, em về rồi? Mấy giờ rồi? Cơm tối nấu chưa?"
"Nấu rồi, dậy ăn đi."
Tôi lặng lẽ đặt điện thoại của anh ta về vị trí cũ.
Anh ta mắt nhắm mắt mở đi chân đất ra ăn cơm, nhìn thấy bữa sáng đã ng/uội ngắt trên bàn, lập tức biến sắc.
"Đây là cơm tối? Em cho anh ăn thứ này à?"
"À, quên mất, đây là bữa sáng," tôi vỗ trán, "Xin lỗi nhé, công việc bận quá nên quên mất. Giờ mới có một giờ chiều, chưa đến giờ nấu cơm tối."
"Thế cơm trưa đâu? Cơm trưa cũng không nấu?" Anh ta cáu kỉnh vì mới ngủ dậy.
"Cơm trưa? Em đi họp phụ huynh cho con rồi, lấy đâu ra thời gian nấu cơm trưa? Nhắc mới nhớ, không phải anh đã hứa đi họp phụ huynh cho con sao? Sao lại không đi?"
Giọng anh ta lập tức nhỏ đi: "Anh... anh ngủ quên mất, quên béng đi."
"Dù sao em cũng đã đi rồi, ai đi thì chẳng được, miễn là có người đến là được."
"Gọi là có người đến là được? Hôm nay em có cuộc họp quan trọng, anh ở nhà ngủ vùi, giáo viên chủ nhiệm gọi điện bắt em đi gấp! Anh biết bị trừ bao nhiêu tiền không? Còn nữa, con trai đ/á/nh người ta, viện phí hai ngàn tệ."
"Không phải em đã đóng rồi sao? Còn đòi anh trả."
Ồ, thì ra anh ta biết đến đó phải trả tiền nên mới trốn không đi đấy.
"Đâu phải con một mình anh đâu, AA đi, mỗi người một ngàn, đưa tiền đây!"
"Đợi lúc anh lĩnh lương rồi đưa, giờ trong tay không có tiền."
4
Đến công ty, tôi mở điện thoại, tải phần mềm diễn đàn đó và theo dõi bài đăng của chồng.
Quả nhiên, anh ta lại cập nhật.
【Con mụ x/ấu xí suốt ngày chỉ biết đòi tiền! Nấu cơm như c*t chó mà cũng dám đòi tiền!】
Đính kèm là bữa sáng đã ng/uội ngắt.
【Trường thu phí mấy trăm mà cũng không có, cô ta đóng xong cứ réo réo, con trai là con riêng của tôi à? Trước giờ tiền học phí sách vở nào không phải tôi đóng?】
Trước giờ lần nào anh ta đóng? Sao anh ta có thể đảo đi/ên trắng đen như vậy?
Tôi đổi avatar thành một ông trung niên b/éo m/ập, bình luận:
Lão Lý sửa ống nước 18 năm: 【Huynh đệ, anh đóng bao nhiêu học phí? Có ảnh chụp không?】
Anh ta cảnh giác cao độ không trả lời tôi.
Để anh ta khỏi nghi ngờ, tôi tiếp tục viết:
【Vợ bắt tôi đóng tiền học cho con, tiền tôi đem đ/á/nh bạc hết rồi, huynh đệ giúp với, mượn tấm ảnh lừa cô ấy.】
Anh ta giả ch*t không hồi âm.
Trong bài đăng khoe mình thu nhập mấy chục triệu một năm, công việc ổn định nhàn hạ, nhưng bảo đưa ảnh chụp thuế thì một cái cũng không có.
Tết về nhà mẹ chồng, tôi bảo chồng mang theo quà tôi đã m/ua sẵn từ một tháng trước.
Tôi tan làm muộn, khi đến cửa nhà mẹ chồng, bà nhìn thấy tôi tay không mà đến, tỏ ra không hài lòng:
"Tết nhất thế này, tay không đến ăn nhờ à?"
"Mẹ, quà con m/ua bảo Tiêu Tử Nam mang đến trước rồi mà, anh ấy không mang sao?"
Lúc này, chồng tôi mặc đồ ngủ bó sát nằm trên sofa gặm chân vịt: "Quà Tết gì? Không phải em mang à?"
Trước khi ra khỏi nhà đã dặn anh ta mang theo, cái này cũng quên được?
Tôi giục anh ta về lấy, anh ta không vui nói: "Lấy cái gì? Em xuống siêu thị dưới nhà m/ua hai chai rư/ợu nước là xong!"
"Con m/ua rư/ợu Mao Đài cho bố, anh bảo con giờ xuống m/ua thêm hai chai Mao Đài?"
Ông bố chồng nghe thấy thế, trong lòng vui như mở cờ: "Vẫn là con dâu biết điều, chọn toàn đồ cao cấp làm quà!"
Ông bênh tôi: "Con trai mau về nhà lấy rư/ợu Mao Đài cho bố, hôm nay bố nhất định phải nếm thử vị gì!"
Cả nhà thúc giục nhiều lần, chồng tôi thấy không giấu được nữa, liền nói: Anh nhớ ra rồi.
Anh ấy thực sự đã mang theo quà tôi m/ua khi ra khỏi nhà. Nhưng lúc ngồi xe đã lỡ để quên trên xe rồi.
Ôi trời, giờ biết tìm đâu bây giờ?
"Gọi điện cho tài xế xe ôm qua app đi!"
"Đấy là rư/ợu Mao Đài mấy chục triệu một chai đấy! Mau báo cảnh sát đi!" Ông bố chồng sốt ruột.
"Con vừa tìm khắp rồi, với lại con gọi xe linh tinh bên đường, chắc tài xế chạy mất dép rồi... Hơn nữa, thấy chai Mao Đài đắt thế chắc chắn không trả lại đâu, thôi đừng tìm nữa."