“Cao Minh! Đồ khốn nạn! Anh không bảo đã hết tình cảm với vợ từ lâu rồi sao?! Anh không hứa sẽ ly hôn rồi cưới em ngay sao?! Còn căn nhà và chiếc nhẫn anh hứa m/ua cho em đâu?!”

“À, đúng rồi, nhà và nhẫn.”

Tôi cúi người xuống, nhìn thẳng vào khuôn mặt tái mét của Cao Minh, nói từng chữ rõ ràng:

“Tôi quên thông báo với cô, tiểu thư Lý.”

“Cao Minh vừa đồng ý ra đi tay trắng.”

“Toàn bộ tài sản trong thời kỳ hôn nhân dưới tên anh ta, bao gồm căn nhà và chiếc nhẫn m/ua cho cô bằng tiền của chúng tôi, sẽ được đòi lại thông qua con đường pháp lý.”

“Chúc hai người ‘cuộc sống mới’ vui vẻ.”

Nói xong, tôi cúp máy.

Cả phòng VIP im phăng phắc, đến mức nghe được cả tiếng kim rơi.

Tôi nhìn Cao Minh, và đôi vợ chồng già mặt mày xám xịt đứng sau lưng hắn.

Tôi không chỉ muốn đóng đinh tên khốn này.

Tôi còn muốn để hắn và người tình ‘chân ái’ của mình chó cắn chó, lông đầy mồm.

Tôi sẽ tước đoạt từng chút thể diện cuối cùng, từng đường lui cuối cùng của hắn.

10

Bữa tối cuối cùng kết thúc trong bất hòa.

Hôm sau, Ban Kiểm tra Giám sát của Tập đoàn Trung Kiến nơi Cao Minh làm việc và Phòng Nhân sự chi nhánh của hắn đồng thời nhận được email tố cáo nặc danh.

Trong thư chi tiết mô tả một nhân viên công tác ở châu Phi đã lợi dụng chức vụ để lừa dối cấp trên, thường xuyên vắng mặt trong thời gian công tác, ở lại Trung Quốc. Kèm theo là vài ‘gợi ý nho nhỏ’ đủ sức gây chú ý.

Ví dụ, ảnh thân mật của Cao Minh và Lý Việt tại nhà ở Trường Sa.

Ví dụ, một phần hồ sơ chuyển khoản m/ua nhà cho tình nhân bằng tài sản hôn nhân.

Trong thư, tôi còn ‘tốt bụng’ nhắc nhở công ty: Hành vi của nhân viên này không chỉ vi phạm nghiêm trọng kỷ luật lao động và quy định quản lý công tác nước ngoài, mà còn gây ảnh hưởng tiêu cực lớn đến danh tiếng công ty và hình ảnh dự án hải ngoại.

Doanh nghiệp nhà nước coi trọng danh tiếng nhất, và điều tối kỵ nhất chính là những hành vi thách thức kỷ luật như thế.

‘Nhiệm vụ bí mật’ của Cao Minh bị phơi bày ngay trong cuộc gọi chất vấn đầu tiên từ lãnh đạo.

Hắn lập tức bị đình chỉ công tác, chờ điều tra.

Một tuần sau, văn bản đỏ sa thải được gửi đến hộp thư toàn công ty.

Sự nghiệp của hắn khép lại bằng dấu chấm nh/ục nh/ã.

Ở chiến trường khác, Lý Việt phát đi/ên khi biết căn nhà đứng tên mình cùng toàn bộ tài sản nhận được có thể bị truy thu như ‘thu nhập bất hợp pháp’.

Cô ta và Cao Minh xảy ra cuộc cãi vã và xô xát dữ dội nhất.

Con người từng là blogger ẩm thực ‘an nhiên tự tại’ trên Douyin và gã đàn ông thề hứa mang đến ‘cuộc sống mới’ giờ vì tiền và nhà đã x/é toạc mặt nạ, trở thành kẻ th/ù không đội trời chung.

Mất việc, mất tình nhân, bị bố mẹ ngày đêm ch/ửi rủa, Cao Minh như con chó đi/ên bị dồn đến đường cùng.

Hắn bắt đầu đến chặn cửa nhà tôi.

Hắn không còn giả vờ, không còn van xin, mà phơi bày bộ mặt x/ấu xa nhất, đi/ên lo/ạn nhất.

Hắn đ/ập cửa nhà chúng tôi, gào thét tên Lạc Lạc ngoài hành lang, cố dùng tình cảm ruột thịt để trói buộc tôi, khiến hàng xóm đến xem ‘trò hề’ của tôi.

“Hứa Tĩnh! Đồ đ/ộc phụ! Mày nhất định phải h/ủy ho/ại tao mới hả dạ sao?!”

“Lạc Lạc! Ba ở đây! Con bảo mẹ mở cửa đi!”

Tôi lạnh lùng nhìn hắn ăn vạ qua lỗ nhòm.

Tôi không mở cửa, cũng không cãi nhau.

Tôi chỉ bình thản nói qua hệ thống liên lạc cửa:

“Cao Minh, đây là lần cuối anh được nhìn ngắm cánh cửa này.”

“Lần sau nếu xuất hiện trong phạm vi 100 mét quanh nhà tôi, đó sẽ là hành vi xâm nhập trái phép và quấy rối, tôi sẽ thẳng tay báo cảnh.”

Hắn vẫn đi/ên cuồ/ng đ/ập cửa, ch/ửi rủa.

Tôi bình thản đếm: “Tôi đếm ba giây, không đi là báo cảnh.”

“Ba.”

“Hai.”

“Một.”

Hắn không dừng lại.

Tôi thẳng tay quay số 110 trước mặt hắn.

Cảnh sát nhanh chóng có mặt, kéo gã đang ăn vạ đi/ên cuồ/ng lê lết dưới đất ra khỏi hiện trường.

Ngoài hành lang, hàng xóm thò đầu ra bàn tán.

Hắn hoàn toàn bại danh liệt nghĩa.

Từ một kỹ sư doanh nghiệp nhà nước đầy triển vọng, người chồng người cha mẫu mực trong mắt họ hàng bạn bè, trở thành tên thất nghiệp, thất tín, bị mọi người kh/inh rẻ.

Đó chính là cái giá hắn phải trả cho sự phản bội và lừa dối.

11

Vụ kiện ly hôn diễn ra thuận lợi khác thường.

Trước chuỗi chứng cứ hoàn chỉnh như giáo trình mà luật sư Vương đệ trình, mọi biện minh của Cao Minh đều trở nên vô nghĩa.

Tòa án cuối cùng tuyên bố chúng tôi ly hôn.

Quyền nuôi con trai đương nhiên thuộc về tôi.

Cao Minh vì phạm lỗi nghiêm trọng trong hôn nhân cùng hành vi chuyển dịch tài sản á/c ý, bị tuyên án ra đi tay trắng.

Căn nhà m/ua bằng tài sản chung, đứng tên Lý Việt cũng bị truy thu theo pháp luật, chuyển sang tên tôi.

Cộng thêm khoản tiền bồi thường mà bố mẹ chồng tự nguyện đưa vì cảm thấy có lỗi.

Tôi có được số vốn đủ để hai mẹ con sống an nhàn đến cuối đời.

Ngày nhận bản án, Thượng Hải mưa bay.

Tôi không về nhà, mà thẳng đến công ty môi giới bất động sản, niêm yết b/án căn nhà chứa đầy dối trá kia.

Tôi muốn đoạn tuyệt với quá khứ một cách triệt để nhất.

Một tháng sau, tôi dẫn Lạc Lạc rời thành phố đã sống mười năm.

Chúng tôi không báo với ai, hủy toàn bộ số điện thoại, c/ắt đ/ứt mọi liên lạc với thế giới cũ.

Chúng tôi đến một thị trấn biển ấm áp mà tôi hằng mơ ước.

Tôi thuê một ngôi nhà trắng có sân vườn ở đó.

Tiêu Tiêu, bạn thân nhất của tôi, sau khi biết quyết định của tôi, đã thẳng thừng từ bỏ công việc trăm triệu một năm, kéo hai vali lớn đến thành phố của tôi.

Cô ấy nói: “Hứa Tĩnh, cậu không thể một mình. Hiệp hai, tớ chơi cùng.”

Chúng tôi dùng số tiền đòi lại được để cùng mở công ty nhỏ.

Thực hiện dự án sáng tạo văn hóa cho cha mẹ và con cái mà chúng tôi từng mơ ước chung trong ký túc xá đại học ngày nào.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

GƯƠNG BÓI

Chương 25
Phu quân đi buôn ba năm không về, mọi người đều bảo hắn đã thay lòng đổi dạ, lập gia nơi đất khách. Thê tử hắn không tin, đêm Giao thừa ôm gương đồng đứng bên đường, lén nghe hồn ma nói chuyện. Khi biết được tung tích phu quân, nàng một mình lên đường tìm kiếm. Một năm sau, người con gái - Nhất Hà nhận được thư từ mẫu thân. Thư toàn kể chuyện tốt. Nhưng Nhất Hà hiểu rõ, mẫu thân nàng thực chất đang gặp nguy nan. Để làm rõ sự thật, nàng học theo mẫu thân, ôm gương bói toán. Lát sau, khuôn mặt hồn ma hiện trong gương, từ từ mở miệng: "Thiên tử đang đốt ngọn đèn không bao giờ tắt." "Dùng xương người làm tim đèn, thịt người làm dầu đèn." "Đèn còn không tắt, người mãi không chết." "Như vậy, Thiên tử có thể đạt được trường sinh." "Phụ thân ngươi đã bị luyện thành dầu đèn, còn mẫu thân ngươi..." "Mẫu thân ngươi sắp trở thành Hoàng hậu mới của Thiên tử."
4.7 K
3 Bái Thủy Thần Chương 21
4 Thế Hôn Chương 15
11 Xương Cứng Chương 19
12 Thù Tỷ Muội Trả Chương 20

Mới cập nhật

Xem thêm