Tôi vừa nói vừa làm mẫu một lần.

Anh ấy xem cực kỳ chăm chú, ánh mắt tập trung như đang xử lý vụ m/ua b/án sáp nhập trị giá ngàn tỷ.

Khi tôi pha sữa xong đưa cho anh, anh cẩn thận thử nhiệt độ rồi mới đưa vào miệng Niệm Thi.

Cô bé đói lả, uống ừng ực một cách ngon lành.

Cố Duật Trì nhìn con gái nuốt từng ngụm sữa, khóe miệng khẽ nhếch lên nụ cười nhẹ nhàng.

Đó là lần đầu tiên tôi thấy trên mặt anh biểu cảm 'sống động' kể từ khi phá sản.

Tối đó, tôi nghe thấy động tĩnh liên tục từ phòng ngủ phụ.

Tiếng con bé ọ ẹ, tiếng đàn ông vội vàng bật dậy, lục đục pha sữa, vỗ ợ hơi vụng về, rồi thì thầm hát ru ngượng nghịu.

Cả đêm như thế đến mấy lần.

Sáng hôm sau mở cửa phòng, tôi thấy Cố Duật Trì ôm con gái nằm ngủ trên giường, cả hai đang say giấc.

Quầng thâm rõ dưới mắt anh, lơ thơ râu ria mọc đầy cằm, trông tiều tụy thảm hại.

Nhưng cánh tay anh vẫn ôm con gái chắc chắn trong vòng tay, tư thế bảo vệ đầy kiên định.

Ánh nắng xuyên qua khe rèm chiếu lên hai gương mặt giống nhau như đúc, khung cảnh ấm áp lạ thường.

Tôi khẽ khép cửa lại, không đ/á/nh thức họ.

Đôi khi lý do để sống không cần cao cả, chỉ một sinh linh bé bỏng cần bạn, là đủ rồi.

Cố Duật Trì thích nghi với vai trò ông bố bỉm sữa nhanh kinh ngạc.

Có lẽ vì ngoài chăm con, anh chẳng còn việc gì khác để làm.

Anh gác lại tất cả sĩ diện và kiêu hãnh ngày xưa, chuyên tâm nghiên c/ứu cách chăm con.

Cách pha sữa, thay tã, vỗ ợ hơi, tắm rửa và mặc đồ cho trẻ...

Anh còn m/ua mấy cuốn sách nuôi dạy con, đeo kính gọng vàng (thứ duy nhất còn sót lại từ quá khứ xa hoa), đọc nghiêm túc như đang phân tích hợp đồng kinh doanh, thi thoảng lại ghi chép.

Vẻ mặt tập trung ấy khiến tôi có cảm giác anh đang đọc tài liệu thương mại bí ẩn chứ không phải sách dạy xử lý đ/au bụng ở trẻ sơ sinh.

Niệm Thi dường như cũng đặc biệt quấn quít người bố đột nhiên xuất hiện này.

Trước đây khi tôi chăm cháu, bé tuy ngoan nhưng không hề đỏng đảnh như lúc ở bên Cố Duật Trì.

Khi được bố bế, bé luôn cười tít mắt, bi bô những âm thanh khó hiểu, còn thích dùng tay nhỏ xíu nắm tóc và vuốt râu bố.

Cố Duật Trì luôn kiên nhẫn vô hạn, để mặc con gái nghịch ngợm, ánh mắt dịu dàng đến mức có thể nhấn chìm người ta.

Anh đọc sách truyện cho bé bằng giọng trầm ấm, dù là truyện cổ tích trẻ con nhưng nghe trang trọng như báo cáo quan trọng.

Anh chọn váy cho con với gu thẩm mỹ 'trực nam' k/inh h/oàng - toàn màu hồng với đỏ, còn độn thêm đống nơ ren khiến con bé trông như cây thông Noel di động.

Tôi buột miệng chê bai, nhưng anh nhất quyết không nghe, cau mày nói nghiêm túc: 'Con gái phải mặc cho thật xinh.'

Rồi ôm 'công chúa xinh đẹp' của mình, mặt mũi thỏa mãn.

Bóng đen phá sản dường như đang bị sinh linh bé nhỏ này xua tan từng chút.

Anh bắt đầu ra ngoài, không còn ru rú trong căn hộ.

Anh đi tìm việc.

Cố tổng giám đốc ngày nào giờ nhận làm quản lý dự án cấp thấp ở công ty nhỏ.

Công việc bận rộn, lương không cao, nhưng anh làm hết sức nghiêm túc.

Mỗi tối về dù mệt đến đâu, việc đầu tiên vẫn là rửa tay rồi bế con, dùng râu cọ má khiến bé cười khúc khích, như thể mọi mệt nhọc tan biến.

Cuộc sống chúng tôi dường như đảo ngược.

Trước anh nuôi tôi, giờ tôi cho anh ở nhờ, còn anh làm lụng nuôi vợ con.

Mối qu/an h/ệ thật kỳ lạ, nhưng không ai chạm vào đề tài ấy.

Thời gian trôi đi yên bình cho đến khi Niệm Thi vào mẫu giáo.

7

Niệm Thi thừa hưởng ngoại hình ưa nhìn từ bố và... có lẽ tính cách nào đó từ tôi? Dù sao ở lớp bé cũng rất được yêu quý, nhưng cũng dễ gặp rắc rối.

Một buổi chiều, tôi đến đón con.

Cô giáo khéo léo thông báo Niệm Thi xích mích với bạn trai trong lớp, bị đẩy ngã xây xát đầu gối.

Nhìn thấy tôi, con bé vốn đã nín khóc lại bĩu môi giãi bày, duỗi cái chân ngắn cũn cho tôi xem miếng băng cá nhân hình hoạt hình trên đầu gối.

'Mẹ ơi, đ/au...'

Tôi xót ruột ôm con, dỗ dành vài câu.

Về đến nhà thì Cố Duật Trì cũng vừa đi làm về.

Vừa bước vào cửa, anh đã nh.ạy cả.m nhận ra tâm trạng không vui của con gái.

Để cặp xuống, anh bước tới ngồi xổm, hỏi giọng dịu dàng: 'Niệm Niệm sao thế? Ai làm công chúa của bố buồn vậy?'

Thấy bố, Niệm Thi lại oà khóc, chỉ vào đầu gối: 'Bố ơi, đ/au quá... Hạo Hạo đẩy con...'

Sắc mặt Cố Duật Trì lập tức tối sầm.

Anh nhẹ nhàng bóc miếng băng, nhìn vết trầy nhỏ đã đóng vảy, ánh mắt lạnh đến rợn người.

Không nói gì, anh cẩn thận sát trùng vết thương, dán băng mới rồi hôn lên trán con: 'Niệm Niệm ngoan, có bố ở đây, không đ/au rồi.'

Anh dỗ con chơi xếp hình đến khi bé vui vẻ trở lại.

Rồi đứng dậy nói với tôi: 'Anh ra ngoài chút.'

Giọng điệu bình thản nhưng tôi ngửi thấy mùi dự báo bão tố.

'Anh đi đâu?' Tôi hỏi theo bản năng.

'Đi m/ua bao th/uốc.' Anh trả lời qua quýt rồi quay đi.

Nhưng tôi nhớ rõ anh đã bỏ th/uốc từ lâu vì Niệm Thi không chịu được mùi khói.

Lòng tôi thót lại, linh cảm chẳng lành.

8

Tôi dỗ Niệm Thi ngủ rồi ngồi trong phòng khách, bồn chồn không yên.

Tiếng tích tắc đồng hồ vang vọng, gần tiếng đồng hồ trôi qua mà Cố Duật Trì vẫn chưa về.

Đang phân vân có nên gọi điện thì cửa mở.

Anh bước vào, người phảng phất hơi nóng đêm hè, thần sắc bình thản, thậm chí khóe miệng còn nở nụ cười khó nhận ra.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

GƯƠNG BÓI

Chương 25
Phu quân đi buôn ba năm không về, mọi người đều bảo hắn đã thay lòng đổi dạ, lập gia nơi đất khách. Thê tử hắn không tin, đêm Giao thừa ôm gương đồng đứng bên đường, lén nghe hồn ma nói chuyện. Khi biết được tung tích phu quân, nàng một mình lên đường tìm kiếm. Một năm sau, người con gái - Nhất Hà nhận được thư từ mẫu thân. Thư toàn kể chuyện tốt. Nhưng Nhất Hà hiểu rõ, mẫu thân nàng thực chất đang gặp nguy nan. Để làm rõ sự thật, nàng học theo mẫu thân, ôm gương bói toán. Lát sau, khuôn mặt hồn ma hiện trong gương, từ từ mở miệng: "Thiên tử đang đốt ngọn đèn không bao giờ tắt." "Dùng xương người làm tim đèn, thịt người làm dầu đèn." "Đèn còn không tắt, người mãi không chết." "Như vậy, Thiên tử có thể đạt được trường sinh." "Phụ thân ngươi đã bị luyện thành dầu đèn, còn mẫu thân ngươi..." "Mẫu thân ngươi sắp trở thành Hoàng hậu mới của Thiên tử."
4.7 K
6 Xương Cứng Chương 19
10 Bái Thủy Thần Chương 21
11 Thế Hôn Chương 15
12 Thù Tỷ Muội Trả Chương 20

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

150.000 Đô Du Lịch Châu Âu Tôi Chịu? Tôi Phản Đòn Cho Nổ Nhóm Chat Gia Đình, Cô Họ Cực Phẩm Hối Hận Điên Cuồng

Chương 9
Năm thứ ba sau khi tôi kết hôn, chị chồng bỗng dưng dẫn cả nhà đi du lịch châu Âu một vòng. Tôi khá băn khoăn, chồng chị ấy chỉ kiếm được 3.000 một tháng, lấy đâu ra tiền? Cho đến khi một hóa đơn chi tiêu 150.000 đột nhiên được gửi thẳng đến điện thoại tôi. Tôi tức đến phát cười, lập tức chụp màn hình hóa đơn gửi vào nhóm chat @mẹ chồng. Mẹ chồng trả lời ngay lập tức: "Ai đây? Tôi chưa từng đẻ ra đứa con gái phá gia chi tử như thế này." Bà ta còn giả ngu giả ngốc? Tôi lập tức đăng nguyên đoạn chat vào nhóm gia tộc, @chồng tôi: "Mẹ không nhận chị rồi, anh sẽ trả tiền này?" Ba giây sau, cả nhóm sôi sục, chồng tôi nhắn riêng: "Em điên rồi? Rút lại ngay!"
Báo thù
Hiện đại
Gia Đình
0