Bạn trai tôi mất trí nhớ đến hai lần.
Người ta bảo nếu thực sự yêu một người, dù có quên đi thì cơ thể vẫn nhớ cách yêu.
Chỉ những ai chưa từng thực lòng, sau khi quên mới trở thành người dưng.
Và tôi chính là người dưng trong cuộc đời bạn trai tôi.
Khi mọi người lại ép tôi buông tay, đừng bao giờ xuất hiện trước mặt anh nữa, tôi đồng ý.
Tôi thu dọn hết đồ đạc, rời khỏi cuộc đời anh, mãi mãi làm kẻ xa lạ trong số phận anh.
Về sau, có vị Trưởng quan nhìn thấy người khác mang cơm cho tôi, đầy vẻ gh/en t/uông nhưng chỉ dám làm trò trẻ con, khốn khổ chờ đợi tôi đoái hoài.