Tôi là nhân vật bác sĩ xui xẻo trong tiểu thuyết ngôn tình tổng tài bá đạo.
Mười hai giờ đêm, chim hoàng yến của tổng tài ngã khỏi giường, một cú điện thoại đã kéo tôi đến tận nơi. Tôi cũng không thể từ chối vì hắn trả công rất hậu hĩnh.
Tôi đành xem đây là việc làm thêm ki/ếm chút ngoại tệ.
Cho đến ngày tôi bỗng nghe được suy nghĩ nội tâm của hắn:
[Nhìn vợ mặc áo sơ mi trắng đúng kiểu vibe cấm dục, muốn x/é rá/ch quần áo vợ quá đi!]
Hả... "vợ"... ở đây là chỉ tôi ư?