Bạn thân đi công tác, nhờ tôi chăm sóc "tiểu tổ tông" giúp cô ấy. Tôi tưởng là chăm em gái cô ấy nên dùng giọng điệu ân cần. Ngày nào cũng đến địa chỉ cô để lại để gửi yêu thương. Chỉ có điều trùng giờ làm việc với em gái cô ấy nên lần nào đến cũng không gặp, đành tự nhập mật khẩu vào nhà. Thứ 2/4/6 mang cơm hộp tự tay nấu: "Cưng ơi, chị làm cơm trưa đặc biệt cho em nè!" Thứ 3/5/7 hóa thân cô Tấm dọn dẹp: "Cưng bị cảm à? Sao thùng rác nhiều giấy vệ sinh thế?" Cho đến một ngày, mở cửa bắt gặp trai đẹp chỉ quấn khăn tắm che nửa dưới. Tôi đơ người. Anh ta cười tủm tỉm: "Tiểu... bảo?" Trời ơi! Hóa ra "tiểu tổ tông" bạn nhắc đến là SẾP của cô ấy?!