Tôi đã nằm mơ. Trong giấc mơ, tôi bị phát hiện chỉ là một "thiếu gia giả mạo", danh dự tiêu tan, thân bại danh liệt. Người em trai mà tôi từng ch/ửi là "chó hoang", để trả th/ù, đã tìm người nh/ốt tôi trong tầng hầm ngày đêm đày đọa. Khi tỉnh dậy nhận ra đó là sự thật, tôi liền giam luôn tên "chó hoang" còn chưa được sủng ái kia trong phòng. "Nếu Lục Kình là một con chó ngoan biết nghe lời, anh sẽ rất thương em." "Anh sẽ không bao giờ rời xa em." Đúng lúc tôi tưởng mình đã hoàn toàn kh/ống ch/ế được hắn, chuẩn bị kết hôn để thừa kế gia sản... Hắn bỗng gằm gừ như thú dữ, đôi mắt đỏ ngầu: "Anh à, anh không định giải thích gì với em sao?"