Hệ thống: "Khương Nhu, Tống Trần Trần đã cư/ớp bạn trai của cô."
Tôi: "Nếu họ thật lòng yêu nhau, tôi có thể nhường lại cho họ."
"Bốp!" Hệ thống tặng tôi một cái t/át nảy lửa.
Hệ thống: "Cha của Tống Trần Trần nghe lén được bí mật thương mại nhà cô, khiến công ty cô phá sản. Cô không đi trị nó à?"
Tôi: "Sao lại bắt nó chịu trách nhiệm cho lỗi lầm của cha nó? Hơn nữa, tiền bạc chỉ là vật ngoài thân."
"Bốp! Bốp!" Hệ thống tặng tôi hai cái t/át như trời giáng.
Hệ thống: "Cuối cùng, để thành toàn tình yêu của Tống Trần Trần và Lục Hạo, cô bị ch/ặt mất chân phải, còn đóng góp câu thoại kinh điển: 'Tôi mất chỉ là một chân, nhưng họ có được tình yêu đẹp đẽ kia mà!'"
Tôi ôm mặt đỏ ửng, liếc nhìn chân phải dài thon tuyệt đẹp - thứ có thể đi lại, nhảy ballet, gào thét: "KHÔNG THỂ NÀO!"
Hệ thống: "May thay, vẫn còn c/ứu được."