Tôi là kẻ nhặt rác giữa vũ trụ, thế mà vô tình lại nhặt được một đứa trẻ. Nuôi nấng mấy năm sau, bỗng có người tìm đến. "Con không đi, mẹ đừng bỏ con!" Bội Huyền mặt mày tái nhợt, dường như sợ tôi lập tức ruồng bỏ cậu bé. "Con không quen hắn! Con không cần hắn! Con chỉ cần mẹ... chỉ cần mẹ thôi." Nói là vậy, nhưng ngày hôm sau, thằng nhóc đã biến mất! Viên thượng úy để lại lời nhắn thấy tôi sốt ruột, kh/inh bỉ cười nhạt: "Thiếu gia từ lúc chào đời đã được kiểm tra mang gen A cường độ cao. Tương lai của Liên bang đều nằm trong tay cậu ấy! Cô thực sự nghĩ cậu ấy sẽ tự nguyện ở lại cùng cô, cuộn mình trong... nơi tầng lớp thấp kém thế này sao?"