Tôi đã thầm yêu anh trai mình từ lâu, nhưng chưa một lần dám bộc lộ chút tình cảm nào. Cho đến một ngày t/ai n/ạn xe ập đến, tôi xuyên không về mười năm sau, thấy anh nằm trên giường, đôi mắt bị che bởi chiếc băng đen ren, giọng khàn khàn gọi tên tôi. Không kìm được lòng, tôi bước đến hôn anh, trong hơi thở gấp gáp, bỗng thấy có người bước vào từ cửa, ánh mắt âm trầm nhìn tôi: "Hôn môi vợ tôi có thấy ngon không?" Đó chính là tôi của mười năm sau.