Trước kỳ thi đại học, mẹ tôi đã đổi th/uốc chống trầm cảm của tôi thành vitamin. Bà ấy nghĩ rằng như vậy tôi sẽ không còn uể oải nữa, có thể học hành chăm chỉ và thi đỗ vào một trường đại học tốt. Nhưng tôi vẫn thi không tốt, điểm thấp hơn chị họ những 120 điểm. Thế là trong bữa tiệc mừng nhập học của chị họ, bà ấy như đi/ên cuồ/ng đ/á/nh đ/ập tôi.
"Ăn ăn ăn, ăn cái gì mà ăn! Người ta mời mày đến đây nào phải để ăn uống đâu, người ta đang làm nh/ục mày đấy!"
"Chỉ có sinh viên đại học danh tiếng như chị họ mày mới xứng đáng tổ chức tiệc mừng long trọng thế này, mới đáng được hưởng những món ngon như thế. Loại như mày không xứng!"
"Cảm thấy nh/ục nh/ã không? Nhục thì năm sau phải học lại cho tử tế!"
Nhưng rốt cuộc tôi vẫn không thể đáp ứng được kỳ vọng của bà. Tôi đã ch*t trong buổi chiều tranh cãi với bà ấy.