Tôi hít sâu hơi rồi lên bậc thềm, chậm rãi đi vào yêu.

Diện tích trong lớn, treo mấy tấm tượng phật tường.

Ngoài ra dưới đặt trơ trọi cái bàn gỗ cũ kĩ, trước bàn hai cái đệm cói.

Tên này đang đệm.

Bố này hệt với phòng thật.

Thấy lại gần, từ ngẩng đầu lên.

Rõ ràng mặt nhau nhưng lại khiến người cảm thấy người này trông đẹp trai hơn, thậm vẻ đẹp mê hoặc lòng người.

Tôi ánh mắt nhìn vào, nhịp tim đ/ập khỏi tăng nhanh, cả lòng bàn cũng bắt đầu mồ hôi.

“Nữ chủ muốn duyên?”

Ba chữ ‘nữ chủ’ nghe mà nhu uyển nghe tiếng thì thầm bên tai tình nhân.

Tôi nghe mà sởn hết gai ốc, toàn thân lên, dùng hết sức hồng hoang mới kiềm chế được bản thân kích động muốn đ/á/nh người.

C/ứu mạng, khí thiệt gh/ê t/ởm!!!

Muốn đ/á/nh người quá!!!

“Mời chủ đưa ra.”

Tôi nghe đưa a, lập tức lấy tôi.

Tay lạnh lẽo trắng trẻo, lạnh đến mức cập.

Không ngờ cập lại hiểu lầm.

“Hửm~”

Cửu cười khẽ tiếng, sau khi vẽ mấy đường vào lòng bàn thì đột nhiên chuyển hướng mười vào tôi.

Ngón cái nhẹ nhàng vuốt lên mu bàn tôi.

“Nữ chủ, muốn duyên gì?”

Tôi nhịn nổi nữa liền nhảy lên rút vung nắm đ/ấm đ/á/nh về phía hắn.

“Cầu cha nhà mày, đ/á/nh ch*t mày th/ái ch*t ti/ệt!”

Cửu nghiêng người qua, động tác nhanh đến kh/iếp s/ợ.

Hắn kinh nhìn tôi, sau đó con ngươi sáng lên:

“Chà, nữ đạo sĩ à!”

“Ta thích nhất kiểu người tập các cô, gân cốt khỏe, con gái bình thường chịu nỗi giày vò.”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm