16

Nghĩ đến đây, ta muốn tiên phát chế nhân, thắn cự tuyệt hắn.

Song Dật ngoài chỉ nói tôi câu:

“Buổi chiều nhớ đến xem.”

Khi tôi mở lần thì hắn biến mất.

Ngay sau trong lòng tôi không cảm giác trống rỗng.

Nhưng cũng may, buổi chiều tôi còn có thể gặp hắn.

Thời gian rất nhanh, rất nhanh đến buổi chiều.

Hôm nay ngày thi giao hữu giữa khoa tôi và khoa cạnh.

Sân bóng rổ vây đầy người.

Tôi vất vả mới chen vào được, vừa vặn thấy được Dật đang chờ sân.

Hắn hôm nay mặc thân đồng phục bóng rổ màu xanh lam, người càng thêm sáng cao lớn.

Một cái nhăn mày nụ làm cho tôi nhịn không được càng thêm yêu thích hắn.

Ngay lúc tôi bị chào hỏi nữ sinh đột từ khu vực nghỉ ngơi đi ra chủ động đưa nước cho hắn.

Trong ánh mắt chăm chú tôi, hắn cùng nữ sinh kia vừa nói vừa chí hắn còn vô cùng vui vẻ mà nhận nước phương đưa.

Nhìn màn như vậy, lập cảm xúc chua xót xông trong lòng tôi.

Có lẽ, đó mới mẫu người hắn thích.

Làm hắn có thể sự thích con chứ?

Đó chẳng qua hắn nhất thời vui vẻ mà thôi.

Tôi an chính mình, đáp lời chào hỏi hắn.

Ngay sau nữ sinh kia cũng nhìn về phía tôi.

Quả nhiên, cô ấy cũng kỳ xinh đẹp.

Đứng cùng chỗ giống như cặp trời sinh.

Tôi khổ gật lập bị xoay người rời đi.

Xem này từ tới cuối chỉ ảo tưởng quá mức tôi mà thôi.

Tôi bị xoay người rời đi, rồi đột bị Dật chạy tới bắt lấy bàn tay:

“Lâm Lâm, đi đâu? Không xem chơi bóng sao?”

Tôi nhìn nữ sinh theo phía sau hắn im lặng không tiếng.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm