Tôi lặng x/é nát tất những lá rồi vứt đi. không quay lại Kinh nữa. Những người đó, từ về sau chỉ là người dưng đối tôi. Không đáng để tâm tôi d/ao động vì họ.
Hôm sau, chưa sáng hẳn. chuẩn ba chiếc mềm một bình nóng mang ra đồng. Hai phần cho một phần để tự ăn.
Vừa nơi, không chỉ thấy mà còn có Hà Lan đứng cạnh. mày, bước vài bước. Giọng Hà Lan the thé vang trưởng đừng để Ương lừa gạt! thích cậu ấm Kinh cơ, nào phải - người chỉ biết làm ruộng ở quê này! Hồi ở Kinh, thói vãn đàn ông, nào nọ, đàn ông trong khu tập thể dính dáng ta. Không chỉ vậy, còn thèm khát nuôi của mình. Bạn em kể rằng sau khi biết là con nuôi, không chịu từ bỏ cuộc sống sung sướng, tìm mọi cách để nuôi. Dạo viết liên năn đón. bám chỉ để lợi dụng sức lao động của thôi. qua tôi còn thấy nuôi cho ôm phòng vẻ hí hửng lắm. Chẳng chốc bỏ mà quay về Kinh hưởng thụ!"
Tôi siết ch/ặt tay, lo lắng Cửu. Gương mặt đen lại, quắc Hà Lan: sau còn buông lời vô căn cứ, khỏi cần đội của tôi!"
Hà Lan mặt c/ắt không còn giọt m/áu, ấm ức bỏ đi. phào, tươi cười bước tới. Hà Lan thấy tôi càng tức mũi: "Vênh váo gì! Tưởng còn là chủ họ Đặng sao? Đồ giả mạo! Bọn họ chỉ coi trò tiêu thôi!"
Tôi phớt lờ, đưa bình cho Cửu: "Anh dùng bữa rồi làm tiếp nhé". Lần đầu tiên, không đón lấy mà trầm giọng: "Em tự ăn đi. Từ đừng chuẩn cho tôi nữa."
Tôi khẽ gi/ật mình.