Tinh Tú Bất Sát Nhân

Chương 14 + 15

12/07/2024 11:39

14

Trì dính túi.

Tôi, xui xẻo chuyển vận, cũng nhiều tiền.

Không còn cách nào khác, dẫn đến bỏ hoang nhiều năm.

Tôi bỏ hai đồng để buýt, nhưng rồi….

Giữa đường, đ/âm vào con vàng biết từ đâu chạy phố.

Dùng chút tiền lẻ còn trong thoại để mã thuê đạp, Trì giữa chừng n/ổ lốp.

Tôi xuống m/ua nước, khóa mất.

Trên con đường đành số phận, bộ theo Trì Viên.

Trời mùa hè nóng nực, bộ dưới nắng, mồ hôi dính ch/ặt vào áo.

Đi lâu cảm thấy hơi chóng mặt.

Tôi nắm Trì óc quay theo bước chân nhưng nhiên dừng lại.

Tôi kịp phản ứng, ngã vào lòng hắn.

Trì ôm thở dài, đó cúi xuống.

“Leo đi.”

“Thôi mà…”

Chưa kịp xong, đã lưng.

Trì qua con đường nhỏ, qua đám cỏ, cuối vào hoang vu.

Nhà rất nhưng bất ngờ là rất sạch thấy định kỳ dọn dẹp.

Trì giải thích.

“Bố rất quý chỗ này, còn sống hay về đây ở đêm, còn thuê dọn dẹp định kỳ.”

“Ừm.”

Tôi đáp giấu mặt vào quá.”

Trì cứng đờ người, ra, “Ở đây tắm, đun nước.”

...

Đang tắm trong bỗng xuất hiện con rắn.

Trong kinh hãi Trì nhanh chóng chính x/á/c nắm lấy con “Chỉ là con rắn cỏ nhỏ, đ/ộc.”

Nói xong, nhìn tôi.

Đang tắm, tất nhiên là mặc áo.

Ánh mắt tối quay định đi, túm lại.

“Đi đâu?”

“... Vứt rắn.” khàn khàn.

Không hai lời, túm đuôi con quay mạnh hai vòng, ném nó ngoài sổ.

Phủi phủi như phủi bụi, nháy mắt với “Vứt rồi.”

Trì gì.

Yết khẽ chuyển động.

Một sau.

Hắn bất ngờ cầm lấy khăn tắm quấn quanh nhấc vai.

Tóc rủ xuống mặt mảng.

Thực ra, phải vì muốn tìm cảm giác mạnh mà cố ý rũ Trì mà là…..

Tôi vô tình phát hiện, đêm qua, trên trán làn khí trắng nhạt tỏa ra.

Lần trước nghe thầy thủy nói, đây là dấu hiệu “Cá chép may mắn”.

Thầy nói, chuyện vui vẻ với duyên, hơn càng vui vẻ càng đổi vận.

Nếu may chuyển từ xui xẻo sang may mắn.

Nhưng giờ thầy đã du ngoạn bốn phương, hỏi được, chỉ tự mình thử lần nữa.

Dù sao thì...

Cũng thực sự rất vui.

15

Tiếng chuông thoại ngột lên, khí ái muội.

Trì ch/ửi thề lấy thoại từ dưới áo đưa cho tôi.

Độ.

Trì thay bật loa ngoài.

Trong Độ say khướt, Khê, sự là phụ nữ tồi tệ.”

Tôi: “...”

Anh thở dài, tin bỏ tôi.”

“Lâm Khê, đi, d/ục v/ọng bền lâu đâu.”

“Tôi cho cơ hội nữa.”

Giọng lè nhè lên,

“Lâm Khê, đã mất nửa năm ra, thực sự thích cô.”

“Làm bạn đi, coi như chưa chuyện gì ra.”

Anh phiền phức.

Tôi nằm sấp trên giường, hai nắm ch/ặt ga trải giường, định tắt thoại.

Ngón lơ lửng trên chữ “tắt”, Trì từ phản đối…..

“Ừm,” cắn ch/ặt môi, “không được…”

Đầu bên kia im lặng hai giây.

Tiếng Độ như sấm….

“Khốn kiếp, nữa sao??”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

MÙI TIỀN

Chương 1
#BERE Phụ thân ta là đệ nhất phú thương Đại Chu, dưới gối chỉ có mỗi ta là nữ nhi. Vì muốn bảo vệ ta, người đem theo một phần sính lễ khổng lồ gả ta vào hầu phủ. Hôm định thân, ta mộng thấy một giấc mộng: Trong mộng, hầu phủ khinh thường xuất thân thương hộ của ta, tiểu hầu gia lại nhất mực sủng ái biểu muội tài nữ. Sau khi phụ thân qua đời, của hồi môn của ta bị nuốt sạch. Tiểu hầu gia vì muốn nâng đỡ biểu muội, liền mua chuộc bà đỡ, ra tay độc ác khi ta lâm bồn. Tỉnh mộng, tiểu hầu gia liền dẫn biểu muội bước vào tiệm châu bảo nhà ta. Hắn nói: "Ngươi đã muốn gả vào hầu phủ, thì nên rũ sạch cái mùi tiền trên người, hầu phủ chúng ta không chịu nổi mất mặt như thế. Tiệm này cứ đưa cho biểu muội, coi như lễ ra mắt của tẩu tử." Ta nhìn vẻ kẻ cả trên gương mặt hắn, lạnh lùng cười một tiếng. Quay đầu sai quản gia lập tức đuổi hai người ra khỏi cửa. "Cái hạng bần cố nông, còn chưa bước qua cửa đã muốn chiếm của hồi môn của thê tử? Cao môn hầu phủ như các ngươi, còn chẳng bằng nhà nông dân biết điều biết lễ!"
Cổ trang
Nữ Cường
Sảng Văn
0
Quy Môn Chương 15
Tri Dư Tri An Chương 21