Sau khi trò đầu, chằm về phía bục giảng.
Ở ngay chân của viên, ngay phía của bục giảng đang một niên nước da trắng ngần đang trốn.
Anh biết tài cao gan dạ hay kiểm chứng “nơi nguy hiểm toàn nhất”, vậy trực tiếp trốn nhất.
Nếu theo suy nghĩ của thường, khi bị đôi mắt lại e thật sự thử tìm ki/ếm về trước, chứ ý chân.
Đợi khi tìm về thì đã chuyện của này rồi.
Cũng xem một kế sách tồi.
Chỉ đáng tiếc bị mắt này hiển nhiên “người thường.”
Nơi đầu tiên ông tìm ki/ếm xung quanh bản thân.
Tất cả mọi đều nín thở, hai của đang ngừng niên.
Cho lúc sắp cuối niên nhịn nữa, chóng trượt ra vài bước, trốn thoát.
Ai rằng lại chặn đường đi của anh trước.
Trong lúc bất lực, anh trốn liên về sau, lùi cho cửa.
Trong hoảng anh đã cẩn thận đặt trái ra ngoài cửa.
Tiếp tiếng cảnh báo chói tai vang lên, anh trực tiếp n/ổ tung ngay tại trở một đống lộn.
Người phụ nữ uốn anh nhất cảnh này nhịn sợ hãi kêu lên một tiếng “mẹ nó”, tuy chỉ một âm nhỏ nhưng vẫn bị sự nhạy bén của được.
Thân của vô mẽ, rõ ràng đã đôi mắt lại nhưng vẫn thể tốc độ xuyên qua các kéo phụ nữ gầm ra.
M/áu chóng văng tứ tung, nụ cười của trở nên vô lùng, khoé môi toét mang tai.
“Tìm rồi.”
...
Ở ghế phía máy uống nước.
Thời mười phút, nhưng sinh đang trốn đều lần lượt tìm thấy.
Cho dù nhóc trốn thùng rác may mắn.
Trò mới vừa đầu, chưa trôi qua một phần ba thời đã loại hơn một nửa.
Chỉ lại ngồi trên điều hoà và một gái cột đuôi ngựa leo lên trên cửa sổ.
Còn thuận lợi hoàn tiết mục ki/ếm đất”, vô thông tìm ki/ếm tường và cửa xung quanh.
Với mẽ và cảm nhận nhạy bén của ông phối hợp tìm ki/ếm góc ch*t này, khó tin hai lại chúng thể thuận lợi hoàn bài kiểm kéo dài bốn mươi phút.
Đây rõ ràng một trận chiến ch*t chóc!
Nhìn gái cột đuôi ngựa ngày càng gần, lòng vô lo lắng.
Đợi ch*t thì sẽ lượt tôi.
Trừ phi thể giống bò lên trần nhà nếu thì lớp đã nhiêu rồi.
Tôi nhịn chằm quy trên bảng đen, ngừng đọc thầm lòng bình suy nghĩ giống Sơn.
Đột nhiên một câu nói gây ý tôi.
Trong đầu đột nhiên một suy đoán.
Tôi đột nhiên phát hiện, trò này hình giải tưởng tượng.