Tôi trưng cái vẻ mặt uể oải đi theo sau Giang Sở, thở dài mệt mỏi.

Thôi xong rồi, cuộc đời tôi thật sự hết c/ứu.

Chống lại Giang Sở là tôi bị điện gi/ật, nếu hắn bắt tôi đi u/y hi*p thụ chính, tôi cũng đành phải nghe theo. Thế chẳng phải là tôi không thể thay đổi số phận rơi xuống vực cùng Giang Sở như cốt truyện sao?

Hay là tuyệt giao với Giang Sở nhỉ?

Tôi không nhịn được mà run lên.

Không được, với cái tính nóng nảy này, Giang Sở sẽ đ/á/nh ch*t tôi ngay bây giờ mất.

“Cũng chẳng đẹp trai gì nhỉ?”

Giang Sở bên cạnh tôi, lạnh nhạt cất tiếng.

Tôi kinh ngạc hỏi: “Cậu nhìn nhầm người rồi hả?”

Đó là thụ chính đấy, là người hắn sẵn sàng từ bỏ quyền thừa kế Giang gia, bất chấp mọi giá để kề bên. Sao hắn có thể thấy người ta không đẹp được?

Giang Sở hất cằm về phía Lâm Thần đang ngồi trên giường đọc sách, quay sang hỏi tôi:

“Không phải cậu ta sao?”

Đúng là cậu ta mà.

Tôi nhìn thẳng vào Giang Sở, do dự nói:

“Cậu thật sự thấy cậu ta không đẹp? Không thể nào?”

Chẳng lẽ hắn lại đang chơi chiêu với đồng chí đây?

Giang Sở nghe xong, ánh mắt sắc lạnh, ánh nhìn như d/ao cứa qua người tôi, cười nhạt đáp:

“Cậu thấy cậu ta đẹp trai?”

Chuẩn rồi, rõ ràng là sợ tôi cư/ớp mất.

Đàn ông gh/en t/uông thật đ/áng s/ợ, ai dám thèm muốn người của hắn, hắn lập tức trở nên hung dữ, x/é nát đối phương thành trăm mảnh.

Tôi vội vàng lắc đầu:

“Không đẹp!”

Vẻ mặt Giang Sở dịu bớt, hắn giơ tay khoác vai tôi đi thẳng đến nhà ăn.

“Đi, ăn cơm thôi.”

Trên đường đến nhà ăn, tôi không ngừng thầm nghĩ.

Giang Sở đề phòng tôi làm gì chứ? Tôi chỉ là một vai phụ ch*t yểu thôi mà.

Dù có tỉnh táo, tôi cũng nhất định không thể thích thụ chính được. Chỉ có Giang Sở, trùm phản diện này mới coi thường mạng sống, đi khiêu khích người đàn ông của công chính khắp nơi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Thuốc Ức Chế Của Chú Cún Mít Ướt

Chương 15
Tôi là một Beta vô cùng bình thường, nhưng lại là thuốc ức chế hữu hiệu nhất của Mạnh Kỳ Niên. Để chữa trị chứng rối loạn pheromone của hắn, cha hắn đã bỏ ra một khoản tiền khổng lồ để "mua" tôi trong 5 năm. Mạnh Kỳ Niên trong kỳ mẫn cảm thì bám người và ngoan ngoãn, ôm tôi gọi là "vợ", rồi hôn hít cọ xát. Nhưng sau khi kết thúc, hắn lại buông lời cay nghiệt với tôi: "Chẳng qua chỉ là công cụ, còn tưởng mình quan trọng lắm sao." Cho đến một lần, trong bữa tiệc xuất hiện một Omega có độ khớp 90% với hắn. Tôi nghĩ đã đến lúc nhận tiền rồi rời đi, thế nên nói lời chia tay và nhanh chóng biệt tăm. Nhưng Mạnh Kỳ Niên, kẻ vốn luôn vô tâm lại phát điên đập phá tan nát cả bữa tiệc. Hắn tự mình rạch tuyến thể, vừa khóc vừa chạy đến cầu xin tôi: "Vợ ơi, về đi mà… hu hu… Anh là cún ngoan mà… đừng bỏ anh mà…"
1.08 K
4 Trúc mã ghét Omega Chương 13
6 Vào Hạ Chương 17
10 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm