“Cầu c/ứu! Bị bốn người cùng lúc tỏ tình phải làm sao?”

Tôi lại lên Red Book đăng bài. Bình luận hiện ra nhanh chóng:

Cô nàng ngây thơ nóng bỏng: “Làm sao để bốn chàng trai đuổi theo mình?”

Không yêu chỉ nuôi cá: “Tối ưu nhất là yêu một, rồi hai, rồi ba, rồi bốn.”

Anh bạn đầm đìa mồ hôi: “Chị xóa đi, em thì không sao nhưng bạn em đang đổ mồ hôi hột, nó khó chịu muốn đi ngủ lắm rồi.”

Nhìn bình luận tăng theo từng giây, tôi càng thêm rối bời. Bữa tối, tôi uống rư/ợu không ngừng. Lâm Nhạc Ngôn thấy tôi uống nhiều quá can ngăn:

"Tiểu Kiều, cậu uống nhiều quá rồi."

Tôi mở nắp chai rót đầy ly:

"Dù sao tôi cũng không say."

Tửu lượng của tôi thuộc dạng "uống hoài không say". Đinh Diên An liếc nhìn tôi cười: "Cậu ấy vui thì cứ để cậu ấy uống." Trương Thuấn gắp đầy thịt cho tôi. Khung cảnh hòa hợp, ấm áp.

Đột nhiên tôi phát hiện mấy cô gái bàn bên đang nhìn chằm chằm. Tôi hứng lên vẫy tay: "Chào cả nhà~" Bốn người ngơ ngác nhìn tôi, rồi nhìn sang các cô gái. Sau vài phút ngượng ngùng, có cô gái đến xin WeChat. Đến lượt tôi, thấy mặt cô ấy đỏ ửng, tôi mở điện thoại: "Được thôi."

Vừa kết bạn xong, ngẩng đầu đã thấy bốn ánh mắt dán ch/ặt. Bốn khuôn mặt ngậm ngùi.

"Ờ... Tôi định từ chối lịch sự thôi, thấy cô ấy sắp khóc." Tôi giải thích.

Trương Thuấn bĩu môi: "Anh ơi, em cũng sắp khóc đây."

"Cứ khóc đi, ai khóc giỏi bằng cậu." Nhìn ba người còn lại đồng loạt gật đầu, tôi toát mồ hôi hột. Nâng ly uống ực, bụng nghĩ: Cho WeChat thôi mà, cứ như tôi là đồ tồi vậy. Đá chân bàn, tôi gằn giọng: "Tôi không thích con gái đâu!"

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm