Đây quả Tụ nữa phẩm chất sao, tinh, căn bản đấu giá.
- Thiếu niên, Tụ phổ tư cách đấu giá.
Mã ném cho Đông trên vẻ tức gi/ận, vì Tụ bị gọi để khó chịu.
Lưu Vũ Đồng hiểu được, ánh về phía Đông mang theo tia sát khí.
Phạm Đông dào dạt đắc ý. mình tráo phán đoán ít dược Huyền dùng 10 ngàn lượng đổi lấy, quả thực lớn.
Nếu phỏng chừng sẽ ném đ/á tay, vì chuyện qu/an quá lớn.
Chỉ thiếu niên sáu, bảy tuổi, dù tráo thì sao, được sư phẩm hắn?
- Đi!
Hắn diễm người, dù sao gi/ật mình, phải rời khỏi nơi trước.
Lăng khỏi nụ cười, nói:
- Dám hắc ta, lá gan nhỏ a!
- Không đang gì, đi thôi!
Trong lòng Đông đ/ập mạnh, hắc dược Huyền tiền lớn.
- Đi được sao?
Lăng nói.
- sư phẩm, chẳng lẽ ta?
Phạm Đông lạnh lùng đi về phía trước.
Đùng!
Lăng đưa tay, nắm Đông cười nói:
- Không ngươi, muốn ngươi!
- Ngươi dám!
Phạm Đông quát to.
- Buông tay!
- Buông c/on ngươi!
Lăng đ/ấm quyền, bốp! vào trên Đông nhất cho tên kia kêu thảm che điểm thả đen sì.
- Khốn kiếp!
Phạm Đông kêu gào nói.
- Người Bảo Các các mặc h/ung ở Các muốn hay không?
Bị vẻ khó xử. X/á/c thực, Bảo Các gây sự, khó Đông nên ngăn cản. bị Đông gọi, giả bộ thấy.
- Thiếu niên, lập tức tay!
Hắn quát Hàn.
Bốp bốp bốp bốp… nghe thấy, Đông trận, hắc hắn, thực to gan.
Mã vẻ gi/ận dữ. Thiếu niên xem gió tai, ở Bảo Các, gan quá lớn đi. hừ kêu lên:
- Người bắt tiểu tử cho ta!
Lưu Vũ Đồng lập tức tiến lên trước bước, Hổ Nữu hung tính, nhe Thanh.
Lăng ngọc trên Đông mình rõ, thèm nhìn, trực tiếp vứt cho nói:
- Đây muốn b/án đấu giá!
Mã cười gằn nói:
- Ra Bảo Các, muốn chuyện xảy sao?
- Sai, bắt tên bị mất, trận thôi.
Lăng liếc Thanh, ngập uy nghiêm.
Trong lòng căng thẳng. Ánh đối phương phảng phất thấu linh h/ồn hắn, để cả r/un r/ẩy. chủ được mở ngọc liền vẻ kinh ngạc.
Làm chuyên gia giám định, luyện đan, quen thuộc dược, vì hắn.
- Trúc… Đan!
Mã kinh hô lên, vẻ kh/iếp s/ợ cách nào hình dung.
Trong liền tin tưởng trước đó Đông tráo, động động chân. Bằng lấy phận sư phẩm đối phương, sao năng nắm giữ Đan?
- Vẫn tính nhãn lực.
Lăng gật đầu, Vũ Quốc xuất nhận coi kiến thức.
Mã để nói. đổ hạt tỉ mỉ tiến hành phán định.
Lăng cười nếu vậy thì để bận bịu đi. đưa chân đạp ở trên Đông cười nói:
- Ngươi to ngay cả hắc!
- Tiểu tử, chắc rồi!
Phạm Đông lạnh lùng nói.
- Ta sư, thủ ta, ch*t! Hơn tr/ộm dược ta, thêm bậc!
- Ch*t hối cải!
Lăng lắc đầu, Vũ Đồng.
- Dựa theo luật Vũ Quốc, phải tr/ộm bao nhiêu tiền phán ch*t?
Tội cắp, nặng nhẹ, mức ph/ạt số. Đương phải dân tr/ộm lượng bạc tội, đối giàu tr/ộm lượng bạc, nhiều nhất bị kh/inh bỉ thôi.
Như Đông sư phẩm, muốn cắp phán t//ử h/ình, vậy cao.
Lưu Vũ Đồng suy chút, nói:
- ít ngàn vạn.
Lăng nói:
- Những này, giá trị được ngàn vạn không?
Mã Hàn, đùa viên khởi điểm ngàn vạn, thường thức hay đến Hàn, liền mềm nhũn, nói:
- Nơi tổng cộng chín viên đem b/án đấu giá, ức nhất.
Một trăm lạng!
Phạm Đông muốn ngất, loại cảm giác sợ hãi. Có giá trị ức đấu giá, sẽ thường Thật bị bắt vì cắp, mất trăm lượng, thực định ch*t.
Bên cạnh, diễm kia run lặng yên lui lại, rõ phân rõ giới hạn Đông Bình.
- Không, dược ta!
Hiện tại Đông cắn tha, nếu xong đời.
- Ngươi bị ngốc sao?
Lăng đạp tới cước.
- Loại lợn luyện chế dược chuẩn Địa Cấp? Chính ngốc, ngốc sao?
Sắc Đông trắng bệch. mình chọc vào tổ ong vò vẽ, dược chuẩn Địa Hai vị bá chủ đạo Vũ Quốc chưa chắc luyện lai lịch thiếu niên đối khủng bố!
- đại nhân!
Có ba tên vệ thấy nơi tĩnh lớn, liền tới, dùng ánh dò hỏi Thanh.
- Bắt lại!
Mã lãnh đạm nói.
- Báo án lên Cấm Vệ Quân, chỗ chúng kẻ tr/ộm!
- Vâng, đại nhân!
Ba tên vệ lập tức kéo Đông xuống.
---------------