Thẩm Tước đứng ngay trước cửa, tay siết ch/ặt cổ một chàng trai ăn mặc hở hang, khuôn mặt yêu kiều, q/uỷ dị.
Em nhìn thẳng vào mắt tôi, ánh mắt trống rỗng và đ/áng s/ợ. Em khẽ nghiêng cổ, buông tay ra. Ngay lập tức, chàng trai kia hét lên, mặt đỏ bừng rồi bỏ đi.
Lúc này đây, Thẩm Tước mới thực sự giống một thủ lĩnh tổ chức sát thủ đã ch/ém gi*t từ núi x/á/c biển m/áu mà ra.
Thẩm Tước bước một bước về phía trước.
Cánh cửa theo đó cũng đóng sập lại.
C/ắt đ/ứt mọi âm thanh từ bên ngoài.
Em túm ch/ặt cà vạt của tôi, gi/ật mạnh về phía mình: "Đến ăn vụng hả?"
"Không."
Nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Thẩm Tước đang ở ngay trước mắt, tôi lắc đầu, tay thuận tiện vuốt lên eo em.
Chỉ cảm thấy luồng khí nóng trong lồng ng/ực khó mà tiêu tan.
Có vẻ như ly rư/ợu lúc nãy đã bị bỏ thêm thứ gì đó không hay.
Eo Thẩm Tước có vẻ còn g/ầy hơn trước, tôi như có thể đo hết bằng một vòng tay mình. Tôi ưỡn nhẹ phần hông.
"Thủ lĩnh à, em có muốn kiểm tra một chút không?"
"Nghiêm túc lên."
Thần sắc Thẩm Tước dịu xuống.
Tôi thì nắm lấy tay em, lo/ạn xạ ấn xuống, cuối cùng chạm phải một chỗ, dưới da lồi lên một cục như con chip.
"Thủ lĩnh, đây là con chip chính tay em cấy cho anh đấy. Em thử hỏi nó xem, anh đã làm gì nào?"
Bề ngoài Thẩm Tước không lộ ra gì.
Nhưng trong em lại có sự chiếm hữu với tôi vượt xa bình thường.
Em đã cấy cho tôi một con chip.
Thẩm Tước rút tay lại, vỗ vỗ vào mặt tôi.
"Chó ng/u, dạo này anh gây động tĩnh quá lớn. Lũ già kia đều đến tìm tôi đòi giải thích. Anh nói xem, tôi nên xử lý anh thế nào?"
Tôi hôn lên ngón tay Thẩm Tước, trả lời bừa: "Dù sao trong mắt bọn họ, anh cũng là một con chó đi/ên rồi. Giờ anh là kẻ th/ù số một trong mắt họ. Thủ lĩnh à, để anh giải quyết bọn họ một lần luôn đi, được không?"
Thẩm Tước vốn gh/ét những thứ ướt át.
Nhưng em lại nuông chiều tôi vô cùng.
Xét cho cùng, động vật giống đực luôn say mê đ/á/nh dấu mùi hương thuộc về mình lên vật sở hữu của chúng.
Khóe mắt Thẩm Tước ánh lên vệt đỏ.
"Để chúng nó sống, nhưng những gì chúng đã lấy của tổ chức, phải bắt chúng trả lại cả vốn lẫn lời!"
"Được. Nhưng trước đó, anh muốn thu từ thủ lĩnh một chút lãi trước."
"Đồ khốn! Đang ở ngoài đấy!"
"Anh bị dính th/uốc rồi, thủ lĩnh."
"?"
Cuối cùng, Thẩm Tước nghiến răng nhượng bộ: "Đến khách sạn gần nhất. Nếu trên đường dám hóa đi/ên, đời này đừng hòng động vào tôi nữa!"