Thần Đạo Đan Tôn

Chương 4159: Trận Pháp Đấu Khô Lâu Binh

05/03/2025 15:44

Lăng Hàn chỉ có thể cho rằng, vị trí bọn họ hiện tại là đang ở trong cổ chiến trường, chỉ là khu vực thi hài mà thôi.

- Mặc kệ, chúng ta tùy tiện tìm một hướng và tiến lên thôi.

Hắn rất không chịu trách nhiệm nói một câu.

- Đúng là phụ thân không đáng tin cậy.

Lục Oa nhún vai, dáng vẻ rất bất đắc dĩ.

Bọn họ chờ đến ban đêm nhưng vẫn không nhìn thấy Trang Bất Phàm trở về.

- Hì hì, phụ thân, xem ra tiểu đệ của ngươi chạy rồi!

Lục Oa cười nhạo Lăng Hàn.

Lăng Hàn xoa xoa mũi, hắn hiếm khi thu nhận tiểu đệ, dựa theo đạo lý, chỉ cần hắn phất tay một cái sẽ có bá vương khí phát ra, sẽ có một đống người quỳ rạp xuống đất xin chịu ch*t vì hắn hay sao?

Nếu lần sau gặp tiểu tử kia, nhất định phải đ/á/nh hắn thành đầu heo.

- Đi.

Bọn họ xuất phát, sau khi đi vài giờ liền tới biên giới cổ chiến trường

Lúc này tất cả thi hài đã đứng lên, đám người Lăng Hàn nhìn quanh, chung quanh bọn họ có không ít võ giả nhưng đám thi hài lại đứng tại chỗ như pho tượng

Nhưng khi ba người Lăng Hàn đến gần, những thi hài kia như ăn phải th/uốc kí/ch th/ích, bọn chúng xoay đầu lâu nhìn sang ba người.

Làm gì, ba người bọn họ rất đặc biệt sao?

Cũng may mắn chính là, đại quân thi hài bị hạn chế trong cổ chiến trường, không có khả năng chạy ra.

- Chúng ta phải xông qua hay sao?

- Bốn phía đều là thứ q/uỷ này, chúng ta đang bị vây quanh bên trong.

- Mặc dù ban ngày có thể thông hành, nhưng chúng ta chỉ có thời gian nửa ngày, chiến trường này rất lớn, căn bản không có khả năng vượt qua.

- Ta đã xem tư liệu của tiền nhân, cần đi ít nhất ba ngày mới có thể thông qua khu vực này.

- Ba ngày! Nói cách khác, chúng ta cần phải kiên trì hai đêm, bị những khô lâu binh này vây công.

- Làm sao có thể?

- Ta không thể kiên trì nổi mười phút.

Bốn phía đã có không ít người, có rất nhiều người sợ hãi.

Một lời mang đến nhiệt tình, lòng tin ngập trời, một lời cũng có thể mang tới hiệu quả trái ngược, vẫn chưa bước ra bước đầu tiên đã mang theo tâm trạng bi quan.

Bọn họ có thể không sợ hãi hay sao?

- Không bằng, chúng ta liên thủ đi xông qua đi?

- Tốt, nhiều người lực lượng lớn.

- Nói không chừng, nơi này cần liên thủ với có thể thông qua.

Có người đề nghị liên thủ, sau đó đạt được mọi người tám thành, một liên minh cỡ nhỏ hình thành.

Ban đầu đã có một ít người tổ đội với nhau, sau khi đi vào nơi này, bọn họ đều bị truyền tống đến địa phương khác nhau, bởi vậy, hiện tại đành phải tạo ra tổ đội lâm thời.

- Lăng Hàn, gia nhập với chúng ta.

Có người đến tìm Lăng Hàn.

Hắn nói chuyện mang theo ngữ khí bố thí, nếu không phải xem mặt mũi Lăng Hàn là Trận sư, hắn cũng lười kêu gọi thổ dân lạc hậu gia nhập.

Nói không chừng không dùng được gì, ngược lại còn biến thành cản trở.

Lăng Hàn lắc đầu:

- Không cần, ta thích hành động đơn đ/ộc.

Người kia sững sờ, không nghĩ tới Lăng Hàn lại lên tiếng cự tuyệt, hắn lộ ra vẻ buồn bực:

- Cho ngươi mặt mũi ngươi còn từ bỏ, đúng là không biết tốt x/ấu, tưởng rằng là Trận sư thì giá trị bản thân rất cao sao?

- Được rồi được rồi, người có chí riêng!

Lại có người tới khuyên bảo một câu.

Người kia nghĩ nghĩ một lúc nên không phát tác, dù sao nơi này có rất nhiều người mời chào Lăng Hàn, có một ít người không phải hắn có thể đắc tội.

Trừ ba người Lăng Hàn ra, những người khác đã tổ đội với nhau, bọn họ sẽ không gi*t vào cổ chiến trường vào lúc này, chẳng phải làm như vậy là tự rước lấy khổ hay sao? Nhưng vì thích ứng trước một chút, bọn họ vẫn xông vào bên trong, chỉ xông vào tại khu vực biên giới,

Chủ yếu là luyện tập phối hợp, cũng thích ứng cường độ công kích, vạn nhất bọn họ không gánh được, ngày mai cũng không cần tiến vào, nói không chừng sẽ ch*t ở bên trong.

Bọn họ chiến đấu hơn nửa giờ, sau đó nhanh chóng phối hợp ăn ý, dù sao đều là thiên tài, chỉ cần buông ngạo mạn và chân thành hợp tác với nhau, lực lượng của bọn họ sẽ bộc phát rất mạnh.

Ba người Lăng Hàn lại nghỉ ngơi, chỉ cần mặt trời ngày mai vừa mọc, bọn họ sẽ lập tức xuất phát.

Một đêm qua đi, mặt trời mới lên.

- Đi.

Hai đám người cùng xuất động và tiến vào cổ chiến trường.

Bọn họ nhất trí phương hướng với nhau, tận khả năng lên đường vào ban ngày, bọn họ không ngừng lại ăn cái gì, chỉ liều mạng lên đường thật nhanh, sát khí trong chiến trường như đ/ao, tốc độ của bọn họ cũng không nhanh, nhiều lắm chỉ đạt tới một phần ba tốc độ âm thanh.

Nửa ngày sau, mặt trời lặn, sắc trời tối lại.

Vào lúc tia sáng mặt trời cuối cùng biến mất phía chân trời, bóng tối vô tận ập tới.

Tạp, tạp, tạp, đám thi cốt bò lên, u hỏa th/iêu đ/ốt trong hốc mắt, giống như bọn họ đã tiến vào u minh q/uỷ giới.

- Dừng bước, chuẩn bị chiến đấu.

Những người tổ đội kia dừng lại, bọn họ chia nhau làm ba nhóm, như vậy có thể thay phiên nghỉ ngơi.

Lăng Hàn, Bích Tiêu công chúa và Lục Oa cũng ngừng lại, bọn họ biết chọi cứng với khô lâu là cách làm không thông minh.

- Làm sao bây giờ?

Bích Tiêu công chúa hỏi, thật ra nàng tán thành tổ đội với những người khác, như thế có thể chia sẻ áp lực phòng thủ, hơn nữa còn có thể chỉnh đốn luân phiên.

- Tự giải quyết chứ sao.

Lăng Hàn cười nói, hắn vừa đi vừa bày trận cơ.

Oanh, đại quân khô lâu sẽ không cho hắn thong dong bố trí trận cơ, chúng lập tức gi*t tới. Cổ quái chính là, phần lớn khô lâu binh phóng về phía bọn họ, phóng vào đám người kia lại quá ít.

Tại sao lại bất công như vậy?

Lăng Hàn kinh ngạc, hắn vừa tấn công khô lâu, vừa bố trí trận cơ.

Bích Tiêu công chúa và Lục Oa vội vàng hỗ trợ đại chiến đại quân khô lâu.

Lăng Hàn nhìn thấy rõ ràng, đại quân khô lâu “nhiệt tình” với bọn họ như vậy là vì Lục Oa, bởi vì đám khô lâu không quan tâm tới Bích Tiêu công chúa, chúng đi/ên cuồ/ng tấn công Lục Oa.

Hắn vội vàng nói:

- Lục Oa, ẩn thân.

- Vâng, phụ thân.

Lục Oa nhanh chóng trốn vào trong hư không.

Nàng vừa biến mất như thế, đại quân khô lâu khôi phục bình thường, đại quân khô lâu lại phân ra tấn công đám người kia.

- Khốn kiếp, đã xảy ra chuyện gì?

- Vì cái gì khô lâu nhiều hơn thế?

- Chẳng lẽ chúng đã diệt ba người kia?

Áp lực bên này tăng lên làm đám người bọn họ kêu la thảm thiết.

- Chớ h/oảng s/ợ, hôm qua chúng ta đã diễn luyện rồi, hoàn toàn không có vấn đề.

Một tên nam tử áo đỏ lên tiếng, hắn cũng là người có tu vi cao nhất trong đội ngũ, cũng được mọi người nâng lên làm đội trưởng.

Người này tên là Kim Cảnh Thiên, thiên tài nhất tinh Trúc Cực Cơ, thực lực tương đối bất phàm.

Tất cả mọi người là gật đầu, ổn định t/âm th/ần, dựa theo diễn luyện ngày hôm qua, một bộ phận người nghỉ ngơi, một bộ phận người chiến đấu.

Cục diện vừa ổn định, bọn họ nhìn sang phương hướng ba người Lăng Hàn, ba người kia đã ch*t đi, ai, đáng tiếc cho mỹ nữ kia, phi thường có hương vị a.

A? Khốn kiếp!

Vừa mới nhìn sang, bọn họ đều hoảng hốt.

Bọn họ nhìn thấy cái gì?

Ba người Lăng Hàn đang ngồi trong một khu đất hoang, lại còn nhóm lửa nấu cơm, đám khô lâu binh tiến vào liền bị tia sáng đ/á/nh trúng, chúng phát n/ổ trong nháy mắt.

Trận đã thành!

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Làn gió chỉ hoàn tiền đã thổi đến giới hôn nhân

Chương 6
Bạn trai quên đăng xuất WeChat trên máy tính của tôi và đang trò chuyện trong group gia đình hắn. Mẹ: 【Con trai, ngày mai đến nhà Thẩm Hinh Nhã cầu hôn, chúng ta thật sự phải đưa 18 vạn lễ vật sao?】 Bạn trai: 【Đương nhiên, dù phải vay 58 vạn cũng phải đưa cô ấy.】 Tôi mừng thầm trong lòng, hóa ra hắn thật lòng yêu tôi. Thế nhưng nụ cười trên môi tôi đóng băng ngay tích tắc sau đó. Bạn trai: 【Sau khi đính hôn xong em sẽ đi báo cảnh sát đòi lại tiền, vừa có được cô osin đẻ con miễn phí.】 Bố: 【Người ta đâu dễ chịu? Dù trả lại tiền họ cũng không gả con gái nữa đâu, con nghĩ đơn giản quá rồi?】 Bạn trai: 【Không chịu thì em sẽ dùng AI hợp thành ảnh khỏa thân của cô ta, hủy hoại thanh danh, còn nói cô ấy từng phá thai khi sống chung với em. Cuối cùng chẳng phải vẫn phải lấy em sao?】 Bố: 【Được đấy! Con trai có mưu lược!】 Mẹ: 【Quả nhiên con trai mẹ thông minh, không tốn một xu vẫn cưới được vợ!】 Chị gái: 【Lúc đó chị sẽ giúp em phát tán ảnh nhạy cảm của cô ta, hehe.】 Đột nhiên tiếng gõ cửa vang lên: "Vợ ơi, anh để quên chìa khóa xe ở nhà em rồi, mở cửa đi."
Hiện đại
Gia Đình
Nữ Cường
0