Tôi cảm thấy sắp thể thở nổi, chỉ thể nghiêng người rời tầm mắt đi chỗ khác.
Hoan Hoan, Hoan Hoan cục cưng mẹ, xin lỗi, mẹ xin lỗi!
Người đàn mặc phục ngồi xuống cạnh "Ông thấy thế nào? Hàng được chứ?"
Bố Hoan Hoan chăm chú, hài lòng "Không tồi, chút vị."
"Vậy chúng tay giao tiền, tay giao hàng?"
Tôi gật đầu, bèn chủ động đi lên trước.
"Đây là thư ký Lý Nguyệt."
Người đàn mặc phục quan sát từ trên xuống dưới sau đó nở nụ cười như đã sáng tỏ: "Ông chủ thật may mắn."
Bố hừ lạnh: "Đừng nói cần, cầm rồi cút mau!"
Người đàn mặc phục ngờ được lại cho mặt như này, sắc mặt sượng nhưng này tất cũng dám đắc tội với chúng chỉ thể xin lỗi.
Tôi điện thoại, hiện giao diện thao tác, chuyển 100 triệu vốn khách hàng số tài khoản người đàn mặc phục cung cấp.
Đợi khi thấy thông báo tài khoản, bất ngờ cười gằn, phất tay với đả thủ phía sau.
“Ông chủ tới đây, thiết đãi đàng hoàng!”
Bố đứng mặt cảm xúc: “Cậu muốn đen ăn đen?”
“Ông chủ trước khi chuẩn bị kỹ sao?”
Bố thản “Đương là chuẩn bị rồi, công tử Thẩm ngược lại tự đấy nhỉ?”
Thẩm biến sắc, mắt, ngạc biết họ Thẩm?”
Tôi cũng bất ngờ, chuyện gì thế này?
“Cậu thể hỏi lão cửu không.” Bố cười khẩy tiếng, Thẩm hết ngạc mà ấy, hồi lâu sau, phất lệnh đả thủ kia canh giữ chúng trước, sang gọi điện thoại.
Tôi chắn trước Hoan Hoan đang co ro trong góc, sát định hỏi khẽ, ấy lập tức giữ tay đưa mắt hiệu cứ tâm.
Tôi chỉ thể gật đầu, và đặt tâm tư lên người Hoan Hoan.
Lần này, mẹ định sẽ thật tốt!