20.
Khi quay trở về lớp cũng hai ngày sau đó.
Mọi đều ánh mắt mà hiểu, bối rối xuống.
Bạn bàn trước muốn nói thôi, còn cách nào khác chọc chọc bên cạnh, hỏi xem có ra.
“Ờm, có lẽ thử mọi khá hồi hộp thôi.”
Trên quấn băng, cười khẽ.
“Tay anh?”
“Không có gì, Tiểu Noãn đỡ chút nào chưa?”
“Em vẫn ổn, rốt cuộc anh…. Xảy ra gì?”
Nói mới từ sáng giờ Kỳ đâu.
Khi đang xung quanh, bàn ấn đỉnh đầu buộc phải cúi đầu xuống.
Chu gõ gõ sổ mình, nhẹ nhàng giải thích:
“Chu Kỳ sẽ nữa.”
“Hả? Vì sao?”
“Trong nhà ra chút chuyện, cũng có trọng. cái này đi, ghi chép sửa để em theo kịp tiến độ tập. Xem thử xem?”
“A, được được.”
Cái này thật sự hữu ích.
Sự chú ý bị chuyển ngay tức, theo giọng nói chìm đề.
Chu thật sự giỏi nghề, ghi chép trọng điểm rõ ràng, dư thừa chút nào.
Có đỡ, việc ôn tập trở dễ dàng nhiều, cũng càng tự tin về tới.
Trong khoảng thời gian, đắm chìm bạn đỡ tập thể thoát ra được.
Không còn mấy đáng cũng có phiê`n lòng.
Ngoại trừ một.
Bố tôi.
Ông ấy bài kiểm tra nhỏ, hài lòng tình tập gần cố ý phòng làm việc nói chuyện.
Máy móc khích lệ vài câu, sau đó bước chủ đề chính.
“Gần gần gũi à?”
Tôi ngẩng mặt lên.
Giọng ông ấy mang theo ý vị sâu “Đừng trách bố nhắc nhở con, tập thì được chứ có ý Nhà khác nhà chúng ta, biết thân biết cho bố, hiểu chưa?”
“Bố có ý gì?”
“Ý bố hiểu Tiểu Noãn, Kỳ trước đó, bố bỏ qua cho rồi, bàn vỗ tiếng, nếu chỉ chuyên tâm tập, sao có nhiều phiê`n phức vậy chứ.”
“Chu Kỳ và đ/á//n//h vì con, ảnh hưởng x/ấu học. Con ngoan lời cho bố, dính líu bọn họ nữa.”
Tôi chưa từng này trước đó……
Kìm nén sóng to lớn ở lòng, nói bố: “Không phải bố yêu cầu hòa thuận bạn mới sao?”
“Đó trước đây, bây giờ nhau.”
Bố quăng cho ánh mắt cảnh cáo.
“Bố muốn có vụ b/ê b//ối liên nữa, nói vậy hiểu chưa?”