Bỗng dưng muốn chết

Chương 11: Oan gia ngõ hẹp

03/04/2025 18:36

Chương 11: Oan ngõ hẹp

Vầng dương từ nhô bức nghiêm, lá cờ tung bay ngạo nghễ Đại Tần được viết bằng mực đen.

Trong dồn dập, giao diện đông phần. Bảy vị quân khai xuống, binh cầm sắc, cung thủ khoác cung, sư vung trượng. Trên bức xây bằng đen miết, lời thúc hào khí lần nữa được khắc họa: Lo/ạn thế nguy vấn, hà tại? Bạt ngâm, tiếu, thùy dữ tranh phong?

Khi cuối "phong" được viết xong, cảnh vật thay đổi. chớp chớp mắt, nhận vật Tiểu Ngược NPC Bất đẳng 115, ám kim tăng cường do chế hòm bảo bối.

"Chị Minh Yểm, dường thắng hiệu Đại Tần." phá bầu khí ắng UT, ngừng bối rối khấp khởi hy vọng.

"Anh đấy". đầu tiên tiếp lời, "Tô Tô, nhéo lão nào".

Câu phút xóa sạch ngất hào Liễu. Một oai phong lẫm liệt chớp sai khiến. Cô lạnh "Gọi vương, hê hê, nêu se tịnh thân."

Trên

UT phăng phắc.

Ba trôi qua.

Lão Đại: "Chuyện thế? Rõ ràng nhất, đội bỏ sót vụ?"

"Đúng nhất đấy." ríu rít kể đầu đuôi chuyện, cờ Sát chuyện, chạy Bất phút cùng. khẳng hề BUG chính địch. Nghe chat ào ào vỗ khiến sung đỏ rực má.

"Đi đ/á/nh BOSS mừng." Minh hào.

Trong thế giới tràn nhắn.

[Thế Giản Tố: Hoạt cảnh ban nãy khiến lão bừng khí khà khà khà...

[Thế Bối Bối Sơn: huynh chí hạ luồng khí xuyên dưới trên, thế nên, hạ...

[Thế Phù Quang Ảnh: Lần này sản xuất khá. lòng, lược bỏ kiến vị, trò chơi này ngày kém hấp dẫn. ít phấn chấn.

[Thế Một Tay Chống Trời Ta Mạnh Nhất: Tiểu chúc mừng nàng.

[Thế Phi Phi: Xin chúc mừng Tiểu Ngược.

[Thế Xin gửi Đại Tần tấm lòng ái m/ộ. Bạo nhỏ, người?

[Thế Còn tùy. Hiện thiếu số tiểu giám, nghênh tịnh nhập cung.

[Thế Tiểu thế giới! thế giới!

[Thế Bảo Khí Giang Hồ: đơn thương đả kích nặng nề rồi.

Trên tổ đội.

[Tổ Sát Chúc mừng!

[Tổ Cùng vui vui. muội ơn huynh. Nếu lời nhở huynh muội ra.

[Tổ Sát Ta buột miệng thôi mà. Ha ha.

[Tổ Ha ha.

[Tổ Trên muội xuất đăng kí khai nguyên Đại khái mọi viết vụ mong muốn, cáo tấm lâm hoàng gia. muốn tướng thế huynh?

[Tổ Sát Thế được.

[Tổ Quả Táo Tuyết: Thế được sao? Sát lạnh lùng, ch/ém ngọt.

[Tổ miêu tả đ/ao phủ.

[Tổ Sát huynh, cung thiếu dưới vạn đó.

[Tổ Sát Thân tâm thường, luyện quỳ hoa bảo điển, đảm nội. Xin ơn, hợp.

[Tổ Quả Táo Tuyết: Dưới vạn người, quyền lực vậy sao?

[Tổ Đồ Đã rõ thế gì. Dưới vạn chắc chắn rồi. Chính trần trùng ấy, Tô, kh/inh bỉ ngươi.

[Tổ Không dám, dám. B/ắn mắt.

[Tổ B/ắn ích gì, b/ắn hơn.

[Tổ Quả Táo Tuyết: Aaaaaaaah. Vũ, thật... quá!

hân trò tổ đội, Hỏa gửi chúc mừng thăm vụ vụ kiến quốc. tất server thời tiến vụ, quan bí mật hay không.

Do tư kể được thần tranh Athena nhập tiểu vũ n/ổ tung, linh thôi thúc chạy Lẵ Bất Vi...

Kể xong, tủm tỉm đợi chờ tán thường. Kết quả lâu lời.

[ Nói Thầm ] chơi Tiểu giữa đêm khuya vắng, nàng kể nhập h/ồn ta, mất!!!!!!!!

Sau tếu táo vị Hỏa, tiếp tục vui nhiệt vói tổ đội.

Vào khoảnh khắc kiến công, hệ thống thông báo, do mới, mọi chơi cơ hội miễn phí chọn Cả nhóm sức xem Tần nhiêu người, bàn tán thế Thiên Địa Bất Tinh Áo yếu bàn tán sôi nổi, gì. Được gửi riêng cô: "Hà hà, vui chứ, bạc rồi."

gửi tiếp tục tư. Vui ư? Không Thật sự, thẩy buồn hơn nữa. Tiểu Tinh đ/á? Mà Tiểu vứt bỏ Trời trẻ thế sao, số đ/á.

tức, h/ận Tinh Còn h/ận Tiểu nghị hoàn toàn biến.

Thứ Năm thi xong, online game, hẹn ngoài.

Sở hàng, quán trường.

Đầu tiên tiếp thăm nhau hè này không. xong, hề đả vấn cảm. Trước kỹ, cần phát chuyện.

Đó giống ưa diện. Trừ phi

mọi thất tình, bằng khôngbao thừa nhận.

Tiểu Ngược mạng nản bỗng phí thời gian bữa cơm rồi. kí túc mạng dùng phận Tiểu Ngược thăm Ngự Lâm Tiểu mở miệng trước: "Liễu muốn chấp nhận Cậu cúi đầu khẽ, tuy khóe môi đích thị cười.

"Không." thản nhiên đáp cần nghĩ. nát."

Lời sững người. ngước điển phá cười.

"Thôi được nát cứ chọn khác." phắt bia.

"Tránh xưng anh em, được đấy!" bĩu môi nâng cốc.

Tửu kém, nhấp nhấp môi hỏi: "Tiểu thật nghe, thương ngó không?"

“Không." mim cười, nhiên lặng.

Khóe môi mím ch/ặt rung, quyết giải thêm. Một thương phủ c/âm lặng.

Một lâu sau, dịu hỏi: "Thế chấp nhận mình? Mình công, sợ chối, đành chọn gửi thư tình." lạnh ngắt. Ngước sát khí đằng đằng bối rối hiểu: thế sai ư?"

"Không." đáp.

Yên đúng, lệch, bệ/nh viện khám được. Làm hổ hay yêu hóa nhút nhát. Hoàn toàn do tưởng tượng thôi.

"Mình nhận lời cậu, bởi từng tốt nghiệp muốn sở xây dựng phố ta. Hơn nữa, chơi nhau lớn, nhau hơn." khách khí lời, mỗi dần: "Sức khỏe tốt, đầu lấy chồng, muốn mẹ."

Đột nhiên chịu. thương lần rớm m/áu.

Khâu dự lai Triệt.

Những trai nguyện tiếp số hiếm, tốt nghiệp lây chổng, lắng, bệ/nh tái phát, mẹ...

lòng. Cô quên cảnh thi trượt học năm đầu tiên, ủi bỗng ôm phịch xuống đất. Nghĩ nhiên sợ nhói đ/au.

"Xin Nhìn quầng đỏ dài, nói.

Bầu khí ngột ngạt.

Mùi hoa thơm xen lẫn thức sổ thoảng tới, loãng bớt bầu khí ảm đạm.

Trong tĩnh lặng chợt du dương. rút tắt ngay. kịp nhét quần réo rắt. Cậu sắc, tiếp tục tắt Ngẩng khiêu "Ai thế? nàng từng không?"

Lập đỏ chút ngượng ngập.

"Tiểu ấy? giả bộ vui mò.

Lâm dở khóc dở cười, "Đâu có." "Cãi nhau?"

"Cũng phải."

"Vậy là?"

"Phật dạy: nói."

vốn muốn được vấn này, đương nhiên qua. Cô bèn dùng đ/ộc chiêu: "Cậu hay nói? trận?"

"Liễu thật tồi, được nuông toàn n/ạt mình." buồn hóa gi/ận.

"Sao, gh/en tị à?" nheo to tròn, hi hi.

"Là gh/en t/uông được chưa?" khách khí.

"Oa, gh/en... mình? Tiểu lấy ôm ng/ực, tỏ sức kinh ngạc.

Lâm Cậu thật lâu thật lâu ôm đầu kể tình.

Thì Tinh dỗi Dương, muôn quốc, bèn dùng tiền m/ua Kiến Quốc lệnh b/án. Thiên Địa Bất hay được tấm Hàn lệnh tặng kiện cải giá. Còn bên nhau.

vốn nén gi/ận, nghe, cơn muốn... n/ổ.

"Tiểu cứ thế cải giá? tưởng dù game thôi xảy gì, trò chơi vợ chồng nảy sinh sao? Mau ch/ặt vợ lẳng lơ ừng ực bực bội tuôn tràng.

Lâm ha ha ôn nói: lớn, mực. Bằng không, dù xảy chịu". này dưới mờ trắng, hàng mi dài thản nhiên lạ.

"Tiểu yêu Kiểu Nhan, ngột hỏi.

"Ừ" khóe miệng nhếch lên, "Không yêu... bằng tiếc Cậu cười lặng.

Chuông lên. nhiên nở nụ kiều diễm vương, chìa nói: "Tiểu mình."

"Mình tắt đây." Cậu khôn ngoan đáp.

"Này, món n/ợ bỏ mình tính đấy! Mau dậy bài tha cậu." tươi, muôn nhỏ. Những lóe bởi nỗi c/ăm hờn.

"Liễu thương lắp bắp cuối đành rung bần bật cô.

Lúc nút thoại, gì. Oan ngõ hẹp gặp cần diện ngày thắng lợi mãi tới. Liếc cạnh khổ, mím môi thật ch/ặt.

"Lâm Lâm, chồng vợ thấy." Đầu bên nhàng, nịu lên.

Im lặng môi khẩy lấy thật điệu đà: ngài chọn rồi. Thím ơn đeo bám ngài thêm Nói xong, cúp máy.

Lập ngụm thế ho sặc sụa nghẹn ngào chảy mắt.

Chưa sau, đi/ên cuồ/ng.

"Cô ai? Bảo xem tĩnh.

"Bạn gái? Thím thật khéo pha trò. Tôi vợ ấy!" đáp g/ãy gọn tiếp tục dập máy.

Năm sau, di đổ chuông. thị thuộc, thầm chắc Tinh dã phát đi/ên rồi. Để áp đảo phương, đầu dùng chất lờ lợ địa phương: vấn vậy? Sao chịu khuyên? Thấy bức bối đàn ngài ta." Nói xong thói liền dập máy.

Lâm tuấn tú giàn lên, rút tờ lau nói: "Liễu thật thây bộ dạng cậu." chịu "Cậu quái thế, vậy toàn giả bộ hiền lành Hoan..."

lườm lẹm: "Cậu tưởng thế à? Đây ứng kiện do sợ quá!" Cô dài, buồn bã: tốt hơn cậu, thật sợ ấy."

Lâm ủi: "Cứ từ, nhờ ây trận, thế tiến bộ rồi!"

giơ hi hi: "Tốt chúc mừng giữa dần được khôi phục, cạn!"

"Chúc mừng này chứ!" lầm bầm.

Chẳng yếu ớt đáp.

Lâm lặng.

"Tớ tùy ý." Cậu cầm cạn sạch.

vui vẻ, khái cạn bia. Kể bản chịu lăng mạ Tinh, tuy lòng thầm nhủ so đo họ, ít oán trách Tiểu được lòng nhõm hơn.

Hai ôn vui nhỏ, nói cười, lên.

Điện bàn, nhoài nhìn, "Khâu Dương".

Lâm Tố đi.

"Chắc chắn Tiểu cứ yên đây. Ngay th/ù cậu, trẻ đồ sai bảo."

"Được chọc cơ, xem rồi.'' dở khóc dở nhấp ngụm nhỏ.

Sau nhấn nút nghe, nam truyền lên: à? Là đây."

khẽ: "Không ta, đi!"

"Uhm." Cậu gật đầu cầm lấy "Anh Dương" đầu dây bên dội léo nhéo chói "Lâm ngay tôi. Tôi vui thế? Vừa đâu? nhục mạ tôi, hạng tiếp quán bar khách nó? Đồ sỉ, dập tôi..."

bật loa, kể dỗ Tinh mình: "Thật chơi game, bây mở miệng ch/ửi này kia, phường buôn tôm b/án tép không?"

Lâm liếc bộ tinh quái thật nhét Liễu.

"Thưa dập thường, co hạng dày Còn trai từng thản nhiên hỏi.

"Cô là... Đầu bên hoài nghi.

dập nhanh Tinh kịp ứng. đấu khẩu vài lần, thêm thời gian Tinh chắc chắn nhận cô.

"Cô Tô, tay, bám riết chịu buông? Làm ơn chút tôn phái được Tỏ biết, thâm thúy xoáy nỗi Liễu."

khoái hơn: "Tôi lòng đấy chứ, vậy hệt nhằm yêu đương thắm thiết thò vào."

Câu này vo, chắc lúc, tiếp lời, dữ nói: "Để rõ ràng xem rút cục yêu ai?"

Câu tối bộp chộp logic.

Với đầu óc, đương nhiên coi thường: "Anh yêu cần sao? Một tí đồ lạ bằng tạ đổ quen, ngon được ngon đầu đàn hấp bởi phục. Còn ong tỏ đường lối xúc. Vì thế, giờ, Tiểu yêu đương nhiên được..."

dứt câu, đồ vật bộp xuống sàn Tiếp tiêng giầy dần đóng Lát sau, nam cất lên: "Em Tô, Kiều phát khóc rồi. Những sai, nó thật lòng yêu đừng..." ôn chuyển chủ "Em Tiểu thay khóa nhé! Kiều tính chịu, cáu bỏ lát nữa ngộ, chắc chắn phá đồ đạc Cảm ơn em." Nói xong, lặng im, chờ cúp trước.

"Tạm biệt". tỏ sự, lửa ngút nãy thu lặng tắt ngấm.

Sau tắt được đầy. Giơ ngón thắng, hì hì: ngõ mạnh thắng. Cạn ly!"

"Liễu nuốt ực bảo: "Hình chai xong Tiểu buồn quá." Nói xong, đổ xuống bàn.

Lâm ngẩn mất lắc đầu Cậu bảo ngủ, quyết nghĩ.

"Anh ạ, rảnh Em cơm, say kí túc được. Chỗ tiện, thể..." Cậu xong, đầu dây bên c/ắt ngang: "Đang nào?"

Thông báo địa xong, lặng chờ.

Ánh sáng, phủ gương thiếu nghiêng lớp óng tựa trai. bần thần cụp xuống, hàng mi dài đượm tư.

lời tưởng thoáng lòng đ/au.

coi nát.

Đồng nát ư...

Lâm ngửa đầu tu nốt chút tú thoáng tư.

"Liễu Cậu cúi đầu thiếu sayI "Từ lớn, được "anh", "anh" nỡ coi nát đế nhặt."

cộc phục vụ niên tuấn bước phòng.

"Tại say?" cau mày hỏi, lạnh khiến muốn đông cứng.

"Anh em. Triệt

giải tội nghiệp: "Em khuyên lần rồi".

"Một chai?" liếc vỏ chai lăn lóc bàn, gay gắt.

"Vâng, cốc." liếc nhanh khai báo.

Tửu kém, rư/ợu rư/ợu được chút ít, được bia. Kể trách trách Sau lần cảnh bạo đình hàng xóm cạnh họ, nhút nhát thời gian dài. hay giấc được nữa. Bố tâm kí/ch th/ích th/ần ki/nh, đợi đầu lâng lâng dỗ ngủ.

Về sau, ngon giấc hơn thói gục bia.

Câu này tài tiếu lâm mọi khu. Lần liên cuối năm, dì chú bác xây dựng bia.

"Biết khom xuống bế bổng thiêm thiếp nói: "Tiểu bận ký túc tiếng. Cô bé tốt, Liễu tối muộn chút han ngay."

Nói xong, đợi lời, ôm gọn sải bước xe.

Lâm chỗ.

“Nói vói Liễu" sao? nào? thế được quan tâm Liễu? Quan là...

Từ nào, Liễu đầu nhau thế? lui, xuồng cầu thang bực bội toán.

Anh đặt giường bên cạnh, ngốc ngốc cười, thẫn hạnh phúc ngờ. Cô chiêc phông ngắn nhạt quần bò lửng, tóc buộc ít gáy, phần xõa ng/ực. Lại sợi tóc bướng bỉnh mặt. cau mày sợi tóc bên, lộ giấc mơ.

Ánh hắt mờ ảo, đen đàn in bức toát mức thương.

Sở cạnh giường, trái đỡ lấy từ đường Năm ngón gân guốc mỗi thấp thấp hơn nữa, suýt chạm phập phồng th/iêu nữ. Đúng thu đặt bên cạnh.

Tiếng dồn dập yên tĩnh.

Dường mình, úp tường. mím môi, dài nản, lạnh thoáng chịu.

Anh Liễu sợ thế? Ngay giấc ngủ, dường muốn tránh anh.

Từ lớn, nổi lần, đắc dĩ.

Mẹ nghiêm khắc, nhớ Chỉ tám ngô nghê, sai bày trò Liễu năm Vậy chơi năm liền.

Không tưởng tượng, mười tám hôn Liễu mười tuổi, tránh đời sợ, đe được mách lớn, quả là...

Mỗi lần muốn đầu rồi. Lần may phụ huynh gì, loài á/c trốn chạy.

Trong mờ ảo lấp lóa tấm nàng thiếu nữ. Chiếc phông kéo lăn lăn lộ phần eo ngần lằn đỏ lưng.

Sở hít thật sâu, từ buông nắm đ/ấm. Năm ngón cong chạm bật gi/ật.

"Liễu cởi quần bò ra..." ngừng tiếp: "Em cởi lưng chịu". Chỉ đơn giản m/áu dồn mặt. lưng mặt, run run căng thắng hổ mức nào.

Trong cơn màng, léo nhéo. Hình cằn tắm ngủ, cởi bộ bó sát Giọng loáng thoáng khách, dội tai. bực dọc bàu: "Mẹ mai tắm.”

Mắt nhắm ch/ặt, màng tháo lưng, cởi quần Được nửa được nữa, bèn đạp ống quần tuột hẳn xuống cá chân. Xong xuôi, im.

Chuỗi sức tưởng tưởng khiến thấy... thót. đầu óc hoàn toàn rỗng, miệng há hốc bức tranh đẹp mê mẩn.

Anh Liễu lớn, nhung ngờ cơ đẹp thế. Dáng duỗi song, eo quyến rũ...

Ánh quần viền hoa xinh chủ mạnh kéo xuống đùi. Và trên, phông dài che căng tròn, mịn.

Một bỏng thuộc dội bụng dưới, trái lên, năm ngón r/un r/ẩy chạm đó.

Khát khao, khát khao! v/ọng bản năng lòng trỗi dậy, muốn hóa Sau ngón x/é toang rối rít, nhanh chóng hẹp nhỏ. Mỗi hơn.

Một thôi. Một chút, chút thôi.

Sở cắn ch/ặt môi, dùng chút lí trí mình.

Gần lắm, hương thơm cơ ùa mũi anh. từ áp xuống, gắn ch/ặt môi giá lạnh khoảng eo thon, sục nơi đan điền.

"Ôi tắt hòa lạnh đấy." nhiên ú ớ mớ. Giọng tuy sấm khiến sực tỉnh.

Anh phắt đẩu dậy, dốc từng vội kéo tấm chăn trùm cô.

"Đồ cầm thú!" vả phòng. Để dập tắt dỗ, cẩn khóa mói khép nh/ốt bên Ngoái đầu trán Nhìn gương đàn ng/uôi cơn d/ục v/ọng, buột miệng ch/ửi: cầm thú!"

Đêm dài đằng đẵng. say mất Mãi sáng, cuối buồn chập mắt, hét thất ngủ.

Từ giường sách, phắt xuống sàn gỗ, vội vã xỏ ống quần, cài lưng ngủ.

"Liễu thế?" hỏi. phăng phắc "Liễu Liễu?" tiếp tục gọi.

Cánh hé mở xuất ngưỡng cửa.

đẩu sợ trai cởi trần. tầm chạm được tuấn đàn anh. Thứ thây, chấm đỏ thẫm nở nang.

bờ rộng phần xươ/ng quai xanh tuyệt đẹp dưới cằm.

"Anh Hoan". Cô lí nhí hỏi: đây?".

"Em Tiểu ký túc xá được bảo đây." Nhận sở đâu, đơn giản giải sách lấy áo.

Chỉ được trọn dáng vóc tuyệt đẹp anh: dài, hông nở, eo thon. Đẹp Đây đầu tiên xuất đầu ngay xinh đẹp cúi gằm xuống.

Hỏng rồi! Cô tơ tưởng thần tượng xâm phạm.

Hỏng rồi! Cô trọn anh.

Hỏng rồi! Cô thẫn nuốt bọt ấy.

Ba lần "hỏng rồi" thêm lần "cả bật đầu óc mụ Liễu. bước bưóc khụy xuống lông.

Sở quần xong xuôi. Thấy bần thần ghế, xuống cạnh cô.

"Liễu xảy gì?" hỏi.

Anh xong, đỏ bừng. Đã xảy gì? xảy nữa? dậy giường quần xuống ống chân.

"Anh cởi quần ạ?" cúi gằm mặt, cố dũng hỏi.

"Uhm." gương lời: "Anh bế giường, khóa sách."

"Thế " nhớ tối qua, ngượng ngùng "Hôm màng, dậy cởi quần ngủ, cứ tưởng ửng hổng, yêu trái đào tiên.

Nếu chi lặng lần này, tật m/a xui qui khiến thế buột miệng: "Liễu yên tâm, hứng bé gái... dậy thì."

Nói xong, đầu gặp ngơ ngác buồn Liễu. Xóa bỏ nỗi ti, cố gắng ưỡn trước. Lại nhận kì quặc, chuyển thu đầu ghế.

"Không được đả kích thế, Hoan." Để che ngượng ngùng, trách móc.

Trái muốn vỡ òa. học ba, phần lóp lót cỡ A hào cỡ B mình. mất tin.

Thế giới la, ngổi đáy giếng. Nào ngờ đồi núi trùng nhấp nhô lớp Sau này luận vùng cô: "Duyên dáng phần khiêm tốn. Nên ngờ rằng, chính bộ cỡ B hổ nhà.

Việc qua, đ/ộc á/c! hổ mức mũi thêm nữa. Cô mực ngay sớm.

"Trong vệ sinh bàn chải. Em đ/á/nh rửa mặt, nhé!" lỡ lời, vãn cô.

"Không đâu, chủ lớp thông báo quan cần sớm." lắc đầu quầy quậy.

Không đành đ/á/nh xe ra. chạy xe chậm, phút cổng học. xe xuống, vẫy tạm biệt xong liền chạy chú thỏ. Bóng dần mất hút anh.

Sở xe, tưởng giấc đẹp đêm qua, vui buồn, may mắn nuối tiếc. Một phiền muộn lan tỏa anh.

Tại khóa thê? ngốc nỗi chìa khóa phụ? đầu lóe nghĩ: cầm đàn ông.

Sở giậm chân, mạnh lăng, lẩm bẩm: "Mẹ kiêp, tối đếch thằng đàn ông."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Song Diện Thế Tử Phi

Chương 12
#BERE Ta bị phụ thân nuôi dạy nơi biên ải suốt mười bảy năm trời, cuộc sống gian khổ, sương gió không ngơi. Ấy thế mà ở kinh thành, lại đồn rằng ta được nuôi dưỡng nơi Giang Nam nhu tình ôn nhu, được cưng chiều nâng niu suốt mười bảy năm, chẳng những cầm kỳ thư họa đều thông thạo, mà dung mạo còn khuynh quốc khuynh thành. Sau đó, nhờ danh tiếng ấy mà ta được gả đi. Phụ thân ta dặn đi dặn lại, rằng dù thế nào cũng phải che giấu thân phận thật kỹ, tuyệt đối không thể để lộ sơ hở. May mà phu quân ta là người lãnh đạm như băng, chẳng mấy khi để tâm tới ta, thậm chí còn chẳng buồn nhìn mặt. Sau lại nghe nói, thì ra là người trong lòng chàng đã mất, nên từ đó tâm tình sa sút, quanh năm u ám. Ta cũng chẳng để tâm làm gì. Cho đến một ngày, ta vô tình bước vào mật thất của chàng, lại phát hiện trong ấy treo kín từng bức họa — đều là ta trong thân phận Chiêu Hoa tướng quân, đội mặt nạ, thân khoác chiến bào. Mà cái tên “Chiêu Hoa tướng quân” kia, ta đã vứt bỏ từ ngày rời khỏi biên cương, giả chết để rút lui…
Cổ trang
Ngôn Tình
0
Trường Ninh Chương 7
Hạ Tân Lang Chương 9