Hôm sau omega đó đã phát tình.
Những alpha khác bị tin tức tố của Lục Diên Chi chấn nhiếp, không dám nhúc nhích.
Bản thân Lục Diên Chi ngồi bên cửa sổ, liên tục hút th/uốc trong làn gió lạnh.
Tôi biết, hắn rất khổ sở.
Không có th/uốc ức chế, chỉ có cuộc chiến giữa lý trí và bản năng.
Giống như kẻ khát khô cổ đang cố gắng không uống nước trước mặt.
Mấy alpha kia khuyên hắn, dù sao cũng chỉ là mối tình sương sớm, cặp đôi tạm thời, tạm thời đ/á/nh dấu cũng không gây hậu quả nghiêm trọng.
Lục Diên Chi đột nhiên đứng phắt dậy, bước ra ngoài.
Tôi lo sốt vó, ra lệnh cho Công Chúa ở yên tại chỗ, định đi theo xem tình hình.
Một alpha kéo tôi lại: "Bạn cậu vừa mới nghĩ thông, chuẩn bị đi giải tỏa, cậu đừng gây rối nữa. Lỡ hắn làm tổn thương cậu thì không hay."
Tôi gi/ật tay anh ta ra, kiên quyết đuổi theo.
Nghe thấy tiếng thì thào: "Beta với alpha làm gì có kết quả?"
"Lục Diên Chi! Lục Diên Chi! Đợi tí! Nếu định làm thì ít nhất phải dùng biện pháp bảo hộ, lỡ người ta có th/ai thì tự chuốc phiền..."
Lục Diên Chi mặc kệ lời tôi, cứ thế bước thẳng.
Tôi đứng hình nhìn hắn đi vào phòng nghỉ nhân viên của một cửa hàng.
Cửa không khóa, tôi xông thẳng vào.
Mắt Lục Diên Chi đỏ ngầu, giữa tiết trời lạnh c/ắt da, mồ hôi hắn vẫn lăn dài.
Giọng hắn khàn đặc: "Sao phải theo tớ?"
Tôi đáp: "Tớ lo cho cậu."
Ngay lập tức, hắn túm cổ áo tôi, ánh mắt và giọng điệu như muốn nuốt chửng tôi.
Mùi th/uốc lá xộc vào mũi làm tôi nghẹt thở.